CHỌC VÀO HÀO MÔN: CHA ĐỪNG ĐỤNG VÀO MẸ CON - Trang 237

Vừa vào cửa phòng đã bị hôn, chống đỡ trên ván cửa, trời đất mù mịt.

Hai tay của Nam Cung Kình Hiên ôm mặt của cô, giống như trừng

phạt, hung dữ cướp đoạt, Dụ Thiên Tuyết đứng không vững trượt dần
xuống, anh liền ôm chặt eo cô giam cầm trước ngực, cho đến khi nếm được
vị mặn nước mắt, cùng cảm nhận được toàn thân cô run rẩy, động tác của
anh mới chậm dần.

“..…” Trước mắt Dụ Thiên Tuyết mơ hồ, đau đến cắn chặt môi, đứng

không vững.

Lúc này, Nam Cung Kình Hiên mới cảm thấy trên tay mình sềnh sệch

ươn ướt, nhưng lại không thấy rõ là cái gì, một tay men theo vách tường bật
đèn, giờ mới thấy trên bả vai cô là một mảnh sềnh sệch màu vàng, trộn lẫn
với màu đỏ tươi của máu. mang truyện đi xin ghi rõ nguồn:ddlequydon

“Chết tiệt, chuyện gì xảy ra?!” Nam Cung Kình Hiên bất ngờ, nhìn cô

gầm nhẹ.

Dụ Thiên Tuyết hòa hoãn hô hấp, hai hàng mi ướt nhẹp nước mắt

chớp chớp hai cái, nhìn vào ánh mắt của anh từ từ trở nên oán hận, ‘Chát’
một cái tát giáng thẳng vào má anh, dùng hết sức lực đẩy anh ra: “Buông
tôi ra, cái tên khốn kiếp này!”

Nam Cung Kình Hiên khẽ nguyền rủa một tiếng, có cảm giác lần nữa

bị bề ngoài yếu đuối của cô lừa gạt, ôm eo cô kéo qua, trong lúc cô thét lên
một tiếng chói tai anh đã lấn áp cô lên giường, giữa chiếc giường lớn mềm
mại, thở dốc kịch liệt, miệng vết thương trên vai cô nứt ra, không ngừng
run rẩy.

“Đừng…..” Dụ Thiên Tuyết bấu víu bờ vai của anh, đôi mắt đầy lệ,

nức nở nói: “Buông tôi ra…..Nam Cung Kình Hiên, anh không được cưỡng
bức tôi, anh không được phép làm như vậy….. Đây là phạm pháp!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.