CHỒN MẬT - Trang 303

cô ta rằng em đã biết tất cả về cô ta và em sẽ đứng đây nghe anh nói điều
đó.”

“Ôi, vì Chúa, Mele, điều ấy không cần thiết. Làm gì mà em cứ việc bé

xé ra to thế. Anh đã bỏ và đã quên Harriet rồi. Có lẽ cô ta vẫn cô đơn, và có
lẽ hơi say nữa, nên đã viết cái lá thư ngu ngốc đó.”

“Anh sẽ gọi cho cô ta hoặc em sẽ bỏ anh,” Amelia khăng khăng. “Giờ

thì anh đồng ý chứ.”

“Anh không thích em quá quan trọng hóa việc này. Anh sẽ làm việc ấy,

nhưng anh không thích. Nếu anh không yêu em - và anh không muốn giữ
em, và không muốn làm ầm ĩ lên vì một chuyện gì đó ngu ngốc - thì anh
nghĩ anh đã bảo em đi thẳng xuống địa ngục rồi.”

“Chỉ cần anh gọi cho cô ta. Thế là đủ. Chỉ cần anh gọi cho cô ta. Anh có

số điện thoại của cô ta chứ?”

“Nếu có thì anh cũng quẳng đi từ lâu rồi. Có lẽ cô ấy có tên trong danh

bạ”.

“Không cần danh bạ,” Amelia nói. “Em chưa đọc cho anh đoạn tái bút,

mặc dù em nghĩ là anh còn nhớ rõ. Nếu anh trót quên, thì đây”, Amelia bắt
chước giọng nũng nịu: Cuối cùng em đã kiếm được một căn hộ nhỏ trên đại
lộ Georgia, số nhà 1908. Số điện thoại mới: 7762. Hãy gọi cho em khi nào
anh rỗi. Em thường ở nhà đến năm giờ.

“Lúc này không phải là lúc ngọt ngào đó sao,” Amelia nói. “Cô ta

thường ở nhà đến năm giờ. Lúc này anh lại có thời gian. Gọi cho cô ấy đi.”

Alex cắn môi và với lấy điện thoại.
Chỉ sau hai hồi chuông đã có tiếng trả lời.
“Chào, Hariets đấy à? Alex Barr đây. Không, gọi cho em không phải là

ý kiến tuyệt vời của anh.” Alex tỏ ra thô lỗ. “Đó là ý kiến tuyệt vời của
Amelia. Cô ấy đang ở đây. Cô ấy bắt gặp lá thư em viết cho anh. Em hiểu
không. Anh rất tiếc. Anh chỉ muốn nói rằng anh sẽ không gặp em nữa, và
cũng đừng viết thư hay gọi điện cho anh. Anh xin lỗi …” Amelia giằng lấy
ống nghe khỏi tay anh. Cô rít lên: “Và hãy giữ những bàn tay của mày xa
khỏi người chồng tao, đồ đĩ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.