CHỒN MẬT - Trang 54

CHƯƠNG

9

Nhiều năm sau Alex Bar vẫn thường tự nhủ với mình rằng anh chưa bao

giờ thực sự muốn làm điều gì có ý nghĩa cho Barbara. Chuyến thuyết trình
ở Chicago, bắt đầu ngay sau khi cho ra cuốn sách mới, đã khiến anh say
khướt vì anh ghét cái trò anh đang làm, và anh đã mang nguyên cái dư vị
khó chịu ấy lên máy bay một giờ trước khi để ý đến cô gái có mớ tóc vàng
hoe ngồi cùng ghế với anh.

“Hình như người ta không phục vụ rượu trên máy bay,” một giọng nói

mềm mại rõ ràng đánh thức anh khỏi giấc ngủ lơ mơ. “Ngẫu nhiên tôi lại là
kiểu người cổ luôn có chai rượu trong túi xách. Tôi nghĩ ông có thể hoặc
được tỉnh lại hoặc được trút bỏ hoàn toàn nỗi khổ sở của mình, ông Barr. Sẽ
là thế nào đây?”

“Cô biết tôi?” Alex vừa hỏi một cách ngu ngốc vừa chớp mắt. Ánh sáng

khiến anh bị chói. “Chúng ta đã gặp nhau?”

“Tôi biết ông. Còn ông hoàn toàn không biết tôi. Tôi chưa bao giờ thực

sự gặp ông, nhưng người ta đã đưa ông lên bìa của nhiều tờ báo và tạp chí.
Còn một chuyện nữa, chúng ta ở trên cùng một chương trình truyền hình
sau khi ông thực hiện vài mánh khoé nhỏ với các nhà xuất bản. Tôi tên là
Barbara Bayne. Một diễn viên chuyên nghiệp tồi.”

Alex lại chớp mắt, lần này ít mụ mị hơn, và đón lấy chai rượu bẹt còn độ

phần tư lít. Khó khăn lắm anh mới tập trung được.

“Tất nhiên là tôi biết cô. Tôi đã nhìn thấy hàng tá phim của cô. Nhưng

cô có tóc đen. Và lần trình diễn mới đây nhất... lần mà...”

“Gây khuấy động sau năm buổi trình chiếu? Ông cũng thấy đấy, phải

không, và ông vẫn định uống whisky của tôi”. Giọng Barbara Bayne vang
lên vui vẻ trong chuyến bay đêm tới cái thành phố đầy khói bụi mà kể từ
giờ phút nàv Alex không còn muốn tới nữa.

“Thật sự tôi không cho là bộ phim hoàn toàn tồi tệ. Và tôi nghĩ cô...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.