CHỒN MẬT - Trang 565

CHƯƠNG

95

Khi họ về đến nhà ở quảng trường Chester thì trời vừa nhập nhoạng.

Một buổi tối mùa đông u ám, Jill bật đèn, rồi cởi những dải đăng ten. Cô ra
hiệu về phía lò sưởi, nơi củi đã được xếp sẵn sàng.

“Em thấy là bà Thing đã đến làm và đã đi rồi,” cô nói. “Anh cởi áo

khoác ra nào, châm lửa hộ em và tìm vài đĩa nhạc trong khi em đi cứu mấy
bông hoa tội nghiệp dễ thương ra khỏi cái nhà tù đáng sợ của chúng. Cái
máy quay đĩa trên nóc tủ ấy. Nó là một trong những loại máy đơn giản nhất.
Anh biết cách vận hành nó đấy chứ?”

“Anh nghĩ thế.”
Jill đi về phía sảnh. Khi đến chân cầu thang, cô quay lại.
“Ngoài kia trời đường xá quá đi mất, anh không phiền khi ăn một bữa

cơm rau nữa ở đây chứ? Có lẽ chỉ có vài quả trứng bác và mấy miếng trứng
cá Giáng sinh của anh thôi? Em sẽ ướp champagne vào đá ngay bây giờ.”

“Anh thích như thế lắm. Anh không thể nghĩ ra điều gì dễ chịu hơn việc

không phải nhìn thấy thêm một người nào nữa vào hôm nay. Mọi người
làm anh căng thẳng. Em có lẽ đã để ý thấy trong bữa trưa nay. Những mẩu
đối thoại nhạt nhẽo cho đến khi cả hai chúng ta đều phát mệt và tự cảm
thấy xấu hổ...”

“Đừng bận tâm đến chuyện ấy nữa. Em ước gì em có vài đôi dép rơm,

nhưng em không có. Tuy nhiên, em không phản đối việc đi tất trong nhà.
Em định sẽ cởi bộ áo giáp này ra và nghỉ ngơi một chút trước khi cắm lại
bình hoa. Anh cứ tự nhiên nhé. Nhóm lửa và nổi nhạc lên.” Cô đi khỏi.

Alex cởi áo khoác và sung sướng thấy rằng ngày nay ở Mỹ người ta hầu

hết dùng thắt lưng thay cho dây đeo quần. Anh nhóm lửa trong lò sưởi và
thầm nghĩ: Chúa ơi, mình đang khiếp đảm. Mình có cảm giác như một chú
rể mới vậy. Tất cả sẽ rất dễ dàng, đêm đã khuya và rượu làm bạn chếnh
choáng, bạn chỉ cần ngả vào vòng tay nhau và ngã vào giường. Rồi sau đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.