CHỒN MẬT - Trang 570

CHƯƠNG

96

“Em chọn thật đúng thời điểm,” một lúc lâu sau Alex nói. “Không,

không phải thế. Anh không nghĩ là em hiểu đúng ý anh.”

“Em hiểu đúng ý anh đấy, anh yêu,“ cô nói. “Em biết đây là bài thứ ba

trong đĩa. Em đã nghe nó bao nhiêu lần vào đêm sau khi anh đi, và khó
khăn lắm mới kìm được để khỏi lao bổ đến Savoy. Từ bài Khi thế giới còn
trẻ mất đúng mười sáu phút là tới điệp khúc Tháng Chín, Tháng Mười một.
Thời gian ấy vừa đủ để một cô gái sửa soạn. Nhưng em phải công nhận là
anh thật tuyệt trong việc đốt lò sưởi và bỏ qua những đĩa nhạc khác.”

Alex thở dài.
“Khi người ta không thắng nổi địch thủ, thì người ta phải bắt tay với

họ.”

“Em cho là chúng ta đã bắt tay nhau rất tử tế,” cô nói và cười khúc

khích.

Alex nhỏm đầu lên khỏi gối và thò chân xuống đất.
“Mấy bông hồng thế nào rồi?”
“Em nghĩ mấy bông hoa đáng thương ấy vẫn đang nằm chỏng chơ trong

bếp. Em chẳng hề nhớ gì đến chúng từ khi chúng ta về đến nhà.”

Alex châm thuốc.
“Em không nghĩ ra là cần làm gì với mấy bông hoa của anh à?”
Jill rút điếu thuốc ra khỏi miệng anh và dụi nó đi, rồi cô nhẹ nhàng đẩy

anh ngã xuống giường.

“Kệ cho mấy bông hoa chết tiệt ấy héo đi một tí cũng được.” Cô nói.

“Chúng ta không có thời gian để chơi trò chờ đợi đâu.”

“Chuyện này chưa từng xảy ra ở Paris,” Alex nhại giọng cô. “Ngay cả

vào mùa xuân”.

Họ đã xơi một bữa tối thịnh soạn với trứng cá và champagne, săng uých,

giăm bông Đan Mạch và mặt kia đĩa hát của Sinatra. Cuộc trò chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.