CHỒN MẬT - Trang 80

CHƯƠNG

14

Amelia Barr ngồi vào bàn trang điểm và soi kỹ mình trong gương. Cặp

mắt thì ổn, song son môi hơi không đều. Nàng sửa lại chỗ khuyết bằng một
mẩu khăn giấy, và nhìn lại một lượt chiếc váy đen xinh xắn đặt trên giường.
Nàng cáu kỉnh lắc đầu, đi tới, ngồi lên chiếc khăn trải giường màu đỏ tía và
nhấc điện thoại và nhanh chóng quay số bằng chiếc bút chì của tập giấy
ghi.

“Xin cho gặp bà Hazeltine,” nàng nói, châm điếu thuốc và nhịp nhịp

chân trong khi đợi. Sau đó: “Alô, Ruth đấy à? Amelia đây.” Ngừng một lát
để bên kia nhận ra. “Mình biết là bọn mình bị muộn. Và có thể sẽ không tới
đó. Không... đợi một chút”. Nàng thầm rủa. Rồi: “Nhưng mình không thể
làm gì được. Đây là Alex. Anh ấy lại rơi vào tình trạng kích động. Anh ấy
ra khỏi nhà và biến rồi. Không, bọn mình không cãi cọ hoặc làm điều gì
tương tự. Chỉ là anh ấy đột nhiên bảo rằng sẽ không đi ăn tối; anh ấy không
biết là sẽ đi đâu nhưng không phải là đi ăn tối và anh ấy lảo đảo đi khỏi
nhà...”

“Không, anh ấy không say. Thậm chí không hề chếnh choáng nữa cơ.

Mắt anh ấy chỉ ánh lên một vẻ hoang dại, như kiểu quá mụ mẫm vậy”.

Một lát im lặng kéo dài trong khi chiếc máy điện thoại kêu vo vo.
“Nhưng mình không muốn làm hỏng bàn tiệc của cậu. Bảy thì bất tiện.

Chỉ cần cất đi hai cái đĩa và biến nó thành bàn dành cho sáu.”

Tiếng vo vo vang lớn ở đầu bên kia.
“Được rồi, mình cho là Alex sẽ đi nếu anh ấy rỗi. Nhưng mình mong

cậu đừng gọi anh ấy bằng ”anh chàng lại cái nhà tôi“. Anh ấy là một người
đàn ông quan trọng trong công việc của mình. Ô, được rồi, được rồi. Mình
sẽ gọi cho Alex, lúc này anh ấy thường ở nhà.”

Phù. Amelia thổi một đám khói vào ống nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.