CHỒN MẬT - Trang 82

không gợi lên nhiều chuyện ngồi lê đôi mách và được tùy hứng vào những
lúc lên cơn. Mà nếu người ta lấy Alex Barr, thì luôn có những lúc lên cơn.

Những nhà văn, nàng nghĩ, quỉ tha ma bắt tất cả bọn họ. Một cô gái có

ngu mới đi lấy một nhà văn. Gia đình cô khuyên nàng. Bác sĩ sản khoa
khuyên cô. Những người bạn tốt nhất của nàng khuyên nàng. Và, nàng thở
dài, họ mới có lý làm sao. Ngay cả khi thể xác của một nhà văn ở nhà thì
tâm trí anh ta cũng không ở đó.

Nàng để ý nghĩ mình quay trở lại những ngày làm báo trước đây, và nhớ

lại bao đêm nàng đã ngồi cô đơn một mình khi Alex còn bận mải mê với
một câu chuyện nào đó. Hoặc muộn hơn, khi anh đã rời báo và chuyển sang
tạp chí, mải mê với sự phân công mà Chúa biết được là ở đâu - hay là nhớ
lại câu chuyện về tàu ngầm? - trong nhiều ngày hoặc thậm chí nhiều tuần.
Sau đó anh về nhà với đầy những gì mà anh đã nhìn thấy và tự chôn mình
trong phòng cho đến khi vắt hết luồng ý tưởng trong não ra giấy.

Và rồi những cuốn sách, lạy Chúa, những vở kịch, những buổi dựng vở

ở xa, lạy Chúa, và chiến tranh, lạy Chúa - cuộc chiến tranh tồi tệ nhất, bốn
năm dài quý giá, với thiếu thuốc lá, tem phiếu, và không có người đàn ông
trong nhà ngoại trừ những anh hùng bàn giấy cơ hội hoặc những người lính
cứu hỏa đến thăm, những người mà nàng cho họ vào chỗ tủ rượu của nàng
và đôi khi cho họ lên giường nàng, ngoài sự buồn chán và thất vọng - lạy
Chúa, nàng không thể nhớ nổi khuôn mặt họ, chứ đừng nói đến tên. Nàng
không xem đó là sự phản bội - chiến tranh đang diễn ra, và ai cũng được
vào giường với bất cứ ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.