CHỒNG CŨ ANH NỢ EM MỘT ĐỨA CON - Trang 119

Cô chưa bao giờ có cái cảm giác thời gian trôi đi chậm chạp như lúc này,
bảy năm thấm thoắt qua, thời gian khiến cô không sao trở tay kịp, mà hiện
tại, cô lại có thể nghe được thanh âm từng giây đồng hồ chạy, giống như
một con lừa đang kéo chiếc cối xay, sắp đem lòng của cô nghiền nát.

Rất lâu sau đó, cô vẫn không chờ thấy sự xuất hiện của anh như mong đợi.

Xem ra đêm nay anh sẽ không đến rồi. Nghĩ vậy, cô liền thở một hơi thật
dài, vén chăn lên, đứng dậy chuẩn bị xuống giường.

Thế nhưng, đúng vào lúc cô đang mặc váy tính rời khỏi chỗ này, lại bất ngờ
nghe thấy tiếng quẹt thẻ truyền tới từ bên ngoài.

Hoa Ngữ Nông bị tiếng động này làm cho kinh sợ không nhỏ, cô vội vàng
tắt đèn phòng mới mở, vén chăn lên, sau đó vội vã chui vào bên trong.

Lúc Ninh Quân Hạo đi vào phòng Tổng Thống chỉ nhìn thấy sảnh chính
không một bóng người, mà trên bà có đặt một bình rượu nho lâu năm cùng
hai chén rượu. Chén sạch sẽ bóng loáng, không giống như đã được người
dùng qua, mà cánh cửa phòng ngủ bên cạnh thì đóng chặt.

Thư ký Tôn có nói đã chuẩn bị cho anh một bình rượu tốt, chẳng lẽ đúng là
một bình rượu thật sao? Nghĩ đến đây, khóe miệng Ninh Quân Hạo cong
thành một nụ cười nhạt đầy ý giễu cợt, giống như đang tự cười nhạo mình
hiểu sai ý của thư ký Tôn.

Rượu đỏ đã được mở ra từ trước, anh cầm chén rượu trong tay, tự rót cho
mình non nửa chén để nhấm nháp. Bởi vì anh đến chậm khoảng mười mấy
phút đồng hồ so với giờ hẹn, cho nên rượu đỏ tỉnh quá mức độ, đã qua thời
điểm thưởng thức tuyệt vời nhất.

Nếm một ngụm nhỏ xong, anh có chút tiếc nuối đặt chén rượu xuống, cũng
không có ý định tiếp tục uống thứ rượu ngon không phải là tốt nhất này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.