CHỒNG CŨ ANH NỢ EM MỘT ĐỨA CON - Trang 142

“Không cầu kỳ làm sao có thể quyến rũ ba đến đây ở được chứ?” Kính
Huyên không cho là đúng nhảy lên giường, sau đó đứng ở trên giường đội
mũ lên đầu thay cho Hoa Ngữ Nông.

“Không phải quyến rũ, cái này gọi là hấp dẫn.” Hoa Ngữ Nông thở dài uốn
nắn cách dùng từ của cậu nhóc, sau đó để mặc cu cậu đội mũ rồi đeo kính
râm cho mình, thử ra gương soi, quả nhiên đã trở thành một mỹ nhân phong
hoa tuyệt đại*.

(*phong hoa tuyệt đại: ý chỉ nét đẹp như đóa hoa rung rinh trong gió, đầy
sức sống, xinh đẹp, không ai sánh bằng. )

“Như vậy là hoàn hảo rồi, đi thôi, cố lên mẹ.” Kính Huyên làm một dấu tay
“tất thắng” với Hoa Ngữ Nông, sau đó nhìn theo bóng cô rời khỏi phòng.

...

Đi ra khỏi bệnh viện, Hoa Ngữ Nông liền lên xe taxi, tâm trạng của cô lúc
này vô cùng khẩn trương nôn nóng.

Thật ra từ sau một đêm trong khách sạn Mance ấy, trong lòng cô liền có
xúc động muốn trở lại bên người Ninh Quân Hạo, chỉ có điều cô không
dám mà thôi. Năm đó là vì cô muốn thành toàn cho tình yêu của anh nên
mới yên lặng rời đi, cô chỉ không ngờ tình yêu giữa anh và Trần Nhược
Hồng lại không thành. Cô không biết vấn đề giữa hai người là gì, trong
lòng cô có chút ích kỷ hy vọng bọn họ đừng tiếp tục ở bên nhau, nếu không
phải ngày trước rời đi, cô cũng sẽ không biết mình yêu anh sâu đậm nhiều
đến vậy. Mà đêm triền miên sau bảy năm xa cách ngày đó cũng đã đủ để
khiến cô sa vào lưới tình, cô đã không còn là cô gái trẻ đơn thuần vô tội
như xưa, cô trưởng thành, đã trở thành mẹ của một bé trai, cô có trách
nhiệm và nghĩa vụ cho con mình một gia đình hoàn thiện. Hơn nữa, nhìn
vào quan hệ hiện tại của Trần Nhược Hồng và Ninh Quân Hạo thì xem ra,
bọn họ cũng không phải là tình yêu sâu sắc như ngày xưa cô nghĩ, bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.