CHỒNG CŨ ANH NỢ EM MỘT ĐỨA CON - Trang 183

Điện thoại là do La Tố Dung gọi tới, bà thăm hỏi tình hình của Hoa Ngữ
Nông một chút, rồi cẩn thận hỏi về chuyện của Kính Huyên, sau đó yêu cầu
được trò chuyện cùng thằng bé.

Vì vậy Hoa Ngữ Nông lại đưa điện thoại cho Kính Huyên, nói: “Bà ngoại
gọi điện cho con kìa, con mau gọi bà ngoại đi.”

Kính Huyn cầm điện thoại liền thanh thúy hô lên với đầu bên kia: “Bà
ngoại, cháu là Kính Huyên, đứa trẻ xinh đẹp nhất vũ trụ…”

La Tố Dung ở bên kia nghe thấy tiếng của Kính Huyên, kích động thiếu
chút nữa bật khóc, bà liên tục nói: “Kính Huyên, bảo bối của bà, gọi vài
tiếng bà ngoại nữa đi cháu…”

“Bà ngoại, bà ngoại, bà ngoại, bà ngoại...” Kính Huyên nghe lời lại gọi
thêm vài tiếng, sau đó, cậu bé giống như nhớ ra cái gì, lập tức nói : “Bà
ngoại, bà ở chỗ nào vậy? Trong nhà bà có bánh chocolate không? Bà mời
cháu sang nhà làm khách, sau đó dùng bánh chocolate chiêu đãi cháu đi.”

“Được, được, được, chỉ cần Kính Huyên của bà thích, mặc kệ cháu muốn
gì, bà ngoại đều chuẩn bị cho.” La Tố Dung liên tục đáp ứng, sau đó bà còn
muốn nói tiếp, lại nhìn thấy vú Dương đang đỡ Hoa Thương Hải đi về phía
này, vì thế bà lập tức nói với Kính Huyên: “Kính Huyên, cháu ngoan, nói
vài câu với cụ ông được không?”

“Cụ ông? Đó là vật gì?” Kính Huyên ở bên này có chút không hiểu hỏi lại.

Hoa Ngữ Nông nghe vậy, lập tức bịt chặt cái miệng nhỏ của Kính Huyên,
sau đó ghé vào lỗ tai thằng bé nhỏ giọng dặn dò: “Bảo bối, cụ ông chính là
ông nội của mẹ, con ngoan, mau nói vài lời ngọt ngào, chúc cụ khỏe mạnh,
trong nhà cụ có rất nhiều chocolate đấy, nếu con làm cụ thích mình, sau này
sẽ có bánh chocolate ăn cả đời không hết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.