CHỒNG CŨ ANH NỢ EM MỘT ĐỨA CON - Trang 248

, thần kinh lập tức trở nên căng thẳng, cầm lấy bàn tay nhỏ bé béo mập của
Kính Huyên hỏi.

“Họ nói là một căn bệnh kỳ quái gì đó, những dì ở phòng bệnh cách vách
mắc phải bệnh này đều đã lên thiên đường, cháu cũng có thể sẽ phải đi lên
đó…” Nét mặt Kính Huyên có chút ngây thơ nói.

Lúc này Hoa Ngữ Nông cũng vừa quay trở lại nhà, chợt nghe thấy Kính
Huyên nói với Ninh Húc Đông và Dương Thải Phân như vậy, lập tức khẩn
trương chạy tới trước mặt thằng bé, muốn bắt nó im miệng: “Kính Huyên,
con đang nói lung tung cái gì thế?”

“Cô mau nói đi, chuyện Kính Huyên vừa nhắc tới cuối cùng là như thế
nào? Thằng bé mắc phải chứng bệnh kỳ quái gì? Còn có cái gì mà lên thiên
đường, đó là chuyện thế nào hả?” Hai mắt Ninh Húc Đông chăm chú nhìn
vào Hoa Ngữ Nông, không để cho cô cơ hội trả lời lấy lệ.

“Vâng…Thật xin lỗi…Chuyện này đáng lẽ nên sớm nói cho hai người, chỉ
là…chúng con không muốn để mọi người lo lắng, cho nên…” Hoa Ngữ
Nông thật không ngờ bí mật mình muốn giấu diếm lại bị vạch trần nhanh
như vậy, trong chốc lát không biết nên nhắc đến chuyện bệnh tình của Kính
Huyên trước mặt hai vị như thế nào.

“Cô mau nói đi, rốt cuộc Kính Huyên mắc phải bệnh gì?” Dương Thải
Phân không bình tĩnh được như Ninh Húc Đông, lúc nói chuyện bà đã đứng
lên cầm chặt tay Hoa Ngữ Nông, giống như quyết định nếu cô không cho
mình đáp án sẽ không buông tay ra vậy.

“Dạ vâng…” Hoa Ngữ Nông do dự một chút, cuối cùng biết chuyện này có
muốn cũng không giấu diếm được nữa, vì vậy nói: “Là bệnh bạch cầu ạ…”

“Cái... Cái gì?” Dương Thải Phân nghe vậy, nhất thời chỉ cảm thấy trước
mắt mình tối sầm, cả người ngã về phía ghế salon đằng sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.