CHỒNG CŨ ANH NỢ EM MỘT ĐỨA CON - Trang 270

Đối với thái độ của Ninh Quân Hạo, Hoa Ngữ Nông đã có thể dự đoán
trước, vì vậy cô không chủ động bắt chuyện cùng anh nữa mà chỉ yên lặng
chăm chú nhìn theo bóng lưng anh rời đi, xoay người bước vào phòng.

“Mẹ, mẹ nhìn xem con có đẹp trai không?” Đúng lúc cô đang ngẩn ngơ
nhìn vào khoảng không, một thân hình bé nhỏ bỗng xuất hiện trong tầm
mắt, đi vòng quanh người cô.

Hoa Ngữ Nông lập tức cúi đầu nhìn về phía Kính Huyên đang diện áo vest
màu đen, sơ mi trắng, cổ áo còn cài nơ con bướm trước mặt mình, híp mắt
cười nói: “Đẹp trai, Kính Huyên nhà chúng ta là đứa trẻ xinh đẹp nhất thế
giới.”

“Thật thế sao? Xinh đẹp hơn cả em bé trong bụng mẹ nữa à?” Kính Huyên
nghe vậy, vẻ mặt liền vui mừng hớn hở hỏi ngược lại.

“Hả…Cái đó…Đó là đương nhiên rồi…Ha ha…” Hoa Ngữ Nông chỉ còn
cách hùa theo cậu nhóc, sau đó dắt bàn tay nhỏ bé của con đi về phía cầu t

... ...

Bảy rưỡi đã bắt đầu rải rác có khách đến, Ninh Quân Hạo cũng thay quần
áo xong, đứng chờ dưới lầu, Hoa Ngữ Nông còn đang đợi cha mẹ mình đến
cho nên có vài phần nôn nóng.

Không biết từ lúc nào Ninh Quân Hạo đã đi tới bên cạnh cô, hạ giọng nói
thầm bên tai: “Đừng quên người mà đêm nay em phải sắm vai.”

“Cái đó…Xin lỗi…Em đang đợi cha mẹ mình…” Hoa Ngữ Nông đối mặt
với Ninh Quân Hạo, chỉ biết luôn miệng xin lỗi, cô cảm giác đối với những
gì anh nói mình đều sai cả.

“Em lo lắng họ đến đây sẽ không có người tiếp đón?” Trong giọng nói của
Ninh Quân Hạo đã đầy ý châm chọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.