CHỐNG LẠI CÁC QUY TẮC - AGAINST THE RULES - Trang 140

để khiến cô phải miễn cưỡng, và họ di chuyển cùng nhau theo tiếng nhạc.
"Cô quay về đây và ở lại chứ?", anh ta hỏi. Cô ngước nhìn vào đôi mắt xanh
thân thiện của anh và cười, "Tôi chưa biết nữa.", cô nói, không muốn đi sâu
vào toàn bộ câu chuyện.

"Có lý do nào để cô không ở lại chứ? Nông trại là của cô mà, phải

không?"

Anh ta có vẻ là người duy nhất nhận ra điều đó, việc cô toét miệng cười

với anh cho thấy sự cảm kích của mình. "Chỉ là tôi đã đi một thời gian dài.
Bây giờ tôi có cuộc sống và bạn bè ở Chicago."

"Tôi cũng đã đi khỏi đây một thời gian dài, nhưng Texas vẫn là nhà."

Cô nhún vai, "Tôi chưa quyết định nữa. Nhưng tôi cũng không có kế

hoạch nào trở về Chicago ngay lập tức cả."

"Tốt đấy." Anh ta nói dễ dàng. "Vì anh sẽ vui lòng cho em cơ hội để làm

tan nát tim anh một lần nữa, nếu như em không phiền."

Cô ngẩng đầu lên và cười thích thú, "Hay đấy! Dù sao đi nữa, em làm tan

nát trái tim anh hồi nào chứ? Anh chuyển đi trước khi em đủ lớn để bắt đầu
hẹn hò."

Anh ngẫm nghĩ điều đó, cuối cùng nói, "Anh nghĩ nó bắt đầu khi anh

mười hai, còn em thì khoảng mười tuổi. Em là một cô bé nhỏ hay xấu hổ
với đôi mắt to và sâu. Và em đã gợi lên trong anh bản năng được bảo vệ
cho người khác. Khi em mười hai tuổi, anh phải chuyển đi khá xa. Anh
chưa bao giờ có thể quên được đôi mắt của em."

Đôi mắt anh sáng lấp lánh khi anh nói với cô về cơn say nắng của mình

hồi trẻ và họ đã cười cùng nhau, nhớ lại những tình yêu đầy đau khổ và
vụng về mà ai cũng trải qua ở thời thanh niên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.