CHỐNG LẠI CÁC QUY TẮC - AGAINST THE RULES - Trang 166

Cô và Lewis chờ trong phòng khách với hai cốc cà phê đắng ngắt lấy từ

máy bán hàng tự động ở góc phòng. Cô lấy làm cảm ơn sự có mặt của
người đàn ông này, dù anh vẫn có vẻ hơi xa cách. Anh chưa bao giờ có vẻ
thất vọng hay mất kiểm soát, dù anh đã đi lại rất nhanh nhẹn. Nếu anh lộ ra
nỗi sợ hãi nào, Cathryn biết rằng cô đã suy sụp luôn rồi.

Lewis ngồi ngả ra trên chiếc ghế nhựa không thoải mái lắm, đôi chân dài

mang bốt của anh duỗi dài ra và gợi cho cô nhớ đến Rule. Dạ dày cô quặn
lại và cô nói "Rule chắc đang đói lắm. Sáng nay anh ấy không ăn sáng."

"Không, anh ấy sẽ không thấy đói cho đến sau khi cơ thể anh ấy qua cơn

sốc" Lewis nói. "Nhưng chúng ta thì lại khác. Ta đi tìm quán ăn tự phục vụ
đi. Chúng ta có thể ăn một bữa và làm một cốc cà phê tử tế."

"Nhưng Rule..."

"Sẽ không đi đâu cả" Lewis nhấn mạnh, nắm tay cô và kéo cô ra khỏi

ghế. "Dù sao, chúng ta cũng sẽ quay lại trước khi họ điều trị xong cho anh
ấy rất lâu đó. Tôi đã có kinh nghiệm về vụ gẫy xương, giống như anh ấy bị;
tôi biết sẽ mất bao lâu để xong việc điều trị"

Dự đoán của anh không sai. Mặc dù họ đã nấn ná ở chỗ quán ăn, gần một

giờ sau khi họ quay lại phòng chờ một y tá tới chỗ họ và báo tin mừng là
Rule lúc này đã được về phòng. Họ đi tới tầng anh nằm và gặp bác sĩ trong
hành lang.

"Đó là một vết gẫy sạch. Anh ta sẽ lành như cũ thôi" vị bác sĩ trấn an họ

"Tôi chắc chắn là chúng ta sẽ không phải lo lắng gì nữa. Anh ta quá cáu bẳn
do bị thương tồi tệ thế thôi" Ông ta nhìn Lewis và lắc đầu sợ hãi "Anh ta là
gã cáu bẳn nhất..." với cái liếc nhanh sang Cathryn, ông tự ngừng lại đột
ngột. "Anh ta từ chối bất cứ loại thuốc gây tê nào, thậm chí là gây tê cục bộ.
Nói rằng anh ta không thích chúng."

"Không" Lewis ôn tồn nói "Anh ấy không thích đâu"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.