CHỐNG LẠI CÁC QUY TẮC - AGAINST THE RULES - Trang 231

"Em đã đi vào những chuồng ngựa phải không?" anh gầm lên, chống

người vào khủy tay và run lên vì đau do sự cử động đó gây ra. Ánh lửa đỏ
bắt đầu bùng lên trong sâu thẳm đôi mắt anh, và đột nhiên cô cảm thấy cơn
ớn lạnh dọc theo sống lưng. Anh còn hơn cả tức giận; anh đang phát điên
lên, bàn tay anh nắm chặt lại.

"Đúng vậy," cô thừa nhận, cảm thấy nước mắt đang dâng lên trong mắt

cô. Cô vội vã chớp mắt để ngăn chúng trào ra. Cô không phải là một đứa trẻ
khóc òa bất cứ khi nào cô bị la mắng. "Những ngọn lửa đã không lan rộng
quá nhà ăn, tạ ơn Chúa, nhưng những con ngựa đã bị hoảng sợ và – "

"Chúa ơi, đàn bà, em có ngu ngốc không đó?" anh hét lên. "với tất cả

những việc thiếu thận trọng, ngốc nghếch mà làm...!"

Cô là đứa ngốc, bởi vì nước mắt đã lăn trên má cô. "Em xin lỗi," cô

nghẹn lại. "Em không cố ý để chuyện đó xảy ra."

"Vậy em có ý gì? Anh không thể để em ra khỏi tầm mắt trong vòng một

phút hả?"

"Em đã nói là em xin lỗi mà!" cô ngắt lời anh, và đột nhiên cô không thể

đứng ở đó mà nghe những lời cuối. "Em sẽ quay lại sau," cô thổn thức. "Em
phải cử ai đó đến thành phố để mua thêm lương thực."

"Chết tiệt, hãy quay lại đây ngay!" anh đang rống lên, nhưng cô đã nhào

ra khỏi cửa và để mặc nó lại phía sau. Cô lau đi chỗ ẩm ướt trên má cô, sau
đó quay lại phòng tắm và xối nước mát vào mặt cô cho đến khi hầu hết
những chỗ đỏ mờ đi. Cô không muốn làm gì hơn là trốn trong phòng của
cô, nhưng sự tự hào khiến cô phải quay lại. Có công việc cần phải làm, và
cô sẽ không để ai khác gánh vác cái gánh nặng này của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.