CHỒNG NGỐC CỦA TÔI - Trang 112

“Không phải là cô muốn chúng tôi đi thức tỉnh nó giúp cô đó chứ?” Bạch

Dật Phong nhìn cô, khó tin chỉ vào bốn người bọn họ. Vấn đề này đúng là
quá khó mà.

“Đúng vậy.” Gật đầu, vẫn duy trì tươi cười.

“Nếu các anh không nỡ để anh ấy tiếp tục phiền muộn thì hãy cố gắng

thức tỉnh anh ấy đi.”

“Cô....” Đỗ Vũ khó tin nhìn cô, cô lại dám lợi dụng bọn họ.

“...Quá gian xảo mà.”

Cô đứng dậy, mỉm cười nhìn lướt qua bốn người rồi hướng về phía

Phong Long Sinh, nhẹ gật đầu tỏ ý mình phải về phòng rồi.

“Cám ơn lời khen.”

Nhìn theo bóng lưng của cô, Phong Long Sinh vui vẻ cười to rồi chỉ về

hướng cô rời đi, đắc ý nói: “Vợ tương lai của Vũ Vọng thật sự quá thông
minh.”

“Quá gian xảo thì có.” Nhậm Ngã Hành oán giận nói.

Cô gái kia lại có thể thản nhiên lợi dụng bọn họ nhưng vẫn không để cho

người khác cảm thấy cô quá đáng.

“Ăn cơm xong, cùng đến phòng Vũ Vọng đi.” Mạnh Triết nói.

Bọn họ tình nguyện để cô lợi dụng.

****************

“Vũ Vọng?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.