CHỒNG NGỐC CỦA TÔI - Trang 90

Nhung Ngọc chắc hẳn sẽ không phản đối nhưng nếu đã hứa thì vẫn nên về
hỏi lại một chút.

“Vâng, đến lúc đó anh cứ gọi điện báo lại một tiếng chúng tôi sẽ hết sức

phối hợp.” Nếu cô đồng ý thì ông nhất định sẽ dốc hết sức vì hạnh phúc của
con gái.

“Được.”

Vì thế, hai người cùng đi ra khỏi văn phòng đến một nhà hàng cao cấp

dùng cơm trưa, sau một hồi nói chuyện hai người chỉ có cảm giác nuối tiếc
vì gặp nhau quá muộn vì cả hai đều có rất nhiều suy nghĩ tương đồng.

Lẽ đương nhiên, ngày hôm sau, cổ phiếu của Kiều thị tăng thêm vài

điểm, hôn lễ giữa hai nhà liền truyền khắp giới thương nghiệp.

*****

Buổi chiều, Phong Long Sinh vừa về liền vội vàng tìm Kiều Nhung

Ngọc nhưng tìm một hồi lâu vẫn chẳng nhìn thấy, chẳng biết lại bị đứa con
ngốc kia kéo đi đâu chơi nữa.

“Má Lỗ, bà có nhìn thấy bọn Vũ Vọng đâu không?”

Má Lỗ từ phòng bếp thò đầu ra nhìn dáng vẻ vội vàng của ông liền vô

cùng khó hiểu:

“Ông chủ tìm cậu chủ có việc gì sao?”

“Đương nhiên là có chuyện mới tìm nó.”

Gấp lên, vô ý to tiếng: “Rốt cuộc bà có thấy bọn nó không?”

“không thấy.” Lại dám quát mình, bà còn để ý đến ông ta mới là lạ, rụt

đầu trở lại mặc kệ ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.