CHÚ BÉ - Trang 136

ta cắt cổ con chim cu, đốt mù-soa; nó đã được chạm vào người Đômanhgô,
thằng cha làm trò ảo thuật.

“Xin lỗi anh bạn, trong túi anh bạn có gì vậy?”
Và người ta rút trong túi nó ra một bộ tóc giả.
“Thế ra anh để dành tiền trên mái tóc à?
Và người ta dớ được trên đầu nó một đồng năm phơrăng.
“Bây giờ, xin cảm ơn anh bạn.”
Nó trở về chỗ trước mặt học sinh cả trường, nhiều đứa thèm được như nó,

cả lớp ghen tị với nó đến nổ ruột.

Tại sao người ta lấy nó lên! Ai làm cho nó được chọn?
“Số nó may”, thằng Rica lớn nói, nó đang nghĩ là đêm mai…
Từ buổi tối được đóng vai trò ấy, được tất cả các ngọn nến của nhà phù

thủy chiếu sáng, được đám đông chú mục, được lớp lớn cũng như lớp giữa
nhìn chằm chằm, từ hôm ấy, Viđanjăng đã dứt khoát, chí hướng của nó đã
định: nó sẽ bắt tay vào việc ngay lập tức. Xưa nay nó vẫn có khiếu xoáy
vặt!

Nó là thằng ăn cắp vặt giỏi nhất trường; nó vốn đã thích lục lọi các ngăn

bàn, và nó biết cách rút ruột chiếc bút chì giắt mang tai một thằng bạn mà
thằng này không hay gì cả. Nó biết cách cắt quả cam làm tám và giấu một
đồng tiền trong góc mù-soa.

Nó đã xoáy cù, xoáy bi và ngòi bút hình đầu lâu. Nó có một bộ sưu tập

những tranh vẽ nhỏ thu lượm được nhờ những chìa khóa giả mở hộp của
các bạn học.

Không phải vì nó yêu nghệ thuật, nhưng nó thích làm chìa khóa giả và

thích thò tay vào những kẽ hở. Nó đánh cắp những vở phạt và bản danh
sách xếp hạng học sinh trong túi thầy giáo. Một lần nó nẫng nhẹ chiếc ví
của một giáo sư và những bí mật của ông Bôcanh bị bọn nhóc đồn ầm lên
trong tám ngày trời.

Ông Bôcanh tội nghiệp, do đó, sểnh mất một cuộc hôn nhân và suýt mất

việc.

Viđanjăng cũng đã đem lại nhiều cải tiến trong chiếc ngòi bút dùng để

viết bài phạt: nó buộc được bốn ngòi bút vào với nhau, là một điều chưa hề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.