CHÚ BÉ THÀNH PARIS - Trang 101

Gavroche trao tờ giấy cho Jean Valjean.

- Nhanh lên ông cụ Chose ơi, cô Chosette đang chờ đấy.

Gavroche thích thú khi bịa ra được tiếng ấy. Jean Valjean hỏi:

- Thư trả lời có phải mang đến Saint-Merry không?

Gavroche đáp:

- Ông dẫn xác đến đó để cho vỡ ra như bánh tráng nướng ấy à! Thư này

từ chiến lũy phố Chanvrerie đến đấy. Thôi, tôi trở về đằng ấy đây. Chào
đồng bào!

Nói xong, Gavroche bỏ đi, hay nói đúng hơn là vỗ cánh bay trở về chỗ

mình vừa thoát ra. Chú lăn vào đêm tối nhanh vun vút như một viên đạn
xuyên thủng bóng đêm. Phố Homme-Armé trở lại im lìm, vắng vẻ. Trong
nháy mắt, chú bé lạ lùng mang trong mình cả bóng tối lẫn thơ mộng ấy đã
chìm sâu vào trong khoảng nhà cửa đen ngòm và mất hút như làn khói tan
trong bóng đêm. Nếu không có tiếng kính vỡ choang và tiếng đèn rơi xuống
đường làm cho các nhà thị dân bực bội phải giật mình thức dậy lần nữa thì
người ta có cảm tưởng chú đã biến thành mây khói và tiêu tan không còn
vết tích. Lúc này Gavroche đã đi qua phố Chaume.

Sau khi đã cố tình ném vỡ cây đèn ở phố Chaume, Gavroche rẽ sang phố

Haudriettes. Phố vắng tanh không một người qua lại. Chú thấy đây là dịp
tốt để hát trọn bài mà mình biết. Miệng hát nhưng chân cứ đi, không chậm
lại mà nhanh thêm lên. Các dãy nhà chú đi qua đều đóng cửa im ỉm vì ngủ
yên hay là vì hoảng sợ, và chú ném ra hai bên phố điệu hát nảy lửa này:

“Con chim nó mách trên cành

Rằng Atala đã theo tình đi xa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.