CHÚ BÉ THÀNH PARIS - Trang 103

Gavroche vừa hát vừa làm điệu bộ tha hồ không dè sẻn. Điệu bộ là điểm

tựa cho điệp khúc. Mặt chú là một kho chứa mặt nạ. Chú làm đủ điệu nhăn
nhó giật gân và kỳ dị như các lỗ thủng của một cái khăn treo dưới gió. Buồn
thay, vì chỉ có một mình chú trong đêm tối, cho nên không ai xem và cũng
không thể trông thấy. Có những tài hoa hoài phí như vậy đấy. Bỗng nhiên
chú ngừng hát.

- Thôi, dẹp bài ca ân tình lại đã.

Cặp mắt mèo của chú vừa nhìn thấy một cái xe ba gác, mà anh chàng

người vùng Auvergne đang ngủ trong xe. Càng xe thả xuống mặt đường,
còn đầu người kia lại gác trên ván xe, chân chấm đất, thân nằm trên xe bị
chúc ngược. Có kinh nghiệm về việc đời, Gavroche biết ngay là một anh
chàng say rượu. Đích thị là một anh chàng chở thuê ở xó này, ních rượu đầy
vào rồi ngủ cũng đẫy. Gavroche nghĩ bụng: Đêm mùa hè cũng được việc
đấy chứ! Đánh một giấc ngay trong xe. Thôi, ta “mượn” chiếc xe này cho
chính phủ cộng hòa, còn ta để anh chàng này cho chế độ quân chủ.

Trong trí Gavroche vụt lóe lên một tia sáng: Anh ba gác này mà thượng

lên trên chiến lũy thì thật là hay!

Anh chàng phu xe vẫn ngáy khò khò. Gavroche se sẽ đẩy lùi cái xe,

đồng thời nắm chân anh chàng kéo ngược lại. Chỉ một phút là xong đâu
đấy. Anh chàng phu xe đã nằm dài trên mặt đường ngủ li bì, còn chiếc xe
thì đã rời ra. Vốn phải luôn đối phó với mọi hoàn cảnh bất ngờ nên cái gì
Gavroche cũng có sẵn trong người. Chú lục túi lấy ra một mảnh giấy và một
mẩu bút chì đỏ cuỗm được của một anh chàng thợ mộc nào đó. Chú viết
mấy chữ:

“Chính phủ Cộng hòa Pháp

Biên nhận chiếc xe ba gác của anh”.

Rồi ký tên: “Gavroche”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.