CHÚ BÉ THÀNH PARIS - Trang 104

Viết xong, chú nhét mảnh giấy vào trong túi chiếc gi-lê nhung của anh

phu xe đang ngáy như sấm. Sau đó, chú nâng càng xe đi về phía chợ, vừa đi
vừa đẩy chiếc xe ầm ầm. Chú lấy làm khoái chí lăm. Trò ấy nguy hiểm. Ở
Nhà in Hoàng gia có một bốt canh mà Gavroche quên không để ý tới. Suốt
một giờ qua, Gavroche đã làm ồn ào giữa khu phố yên tĩnh này như một
con nhặng rơi vào chai vo ve không ngớt. Viên đội cảnh binh ngoại ô đã
lắng tai nghe ngóng. Vốn là một người thận trọng, y chờ xem. Tiếng ầm ầm
của chiếc xe ba gác đã làm cho y không còn đợi chờ được nữa.

Y quyết định đi quan sát tình hình. “Chúng nó chắc là có cả lũ, phải hết

sức cẩn thận mới được”. Y nghĩ thầm như vậy. Y đánh liều ra khỏi bốt
canh, bước đi từng bước rón rén, lẩm bẩm:

- Rõ ràng là quân phiến loạn như con bạch tuộc đã thoát ra khỏi vòng

vây và đang trăm tay trăm chân làm náo loạn cả khu phố.

Gavroche đang đẩy chiếc xe, sắp rẽ từ phố Haudriettes sang thì đột

nhiên chạm trán với một bộ quân phục, một mũ sắt có giắt lông, một cây
súng. Chú dừng lại.

- À, lại nó rồi. - Gavroche nói - Chào ông trật tự công cộng!

Sự ngạc nhiên của Gavroche ngắn ngủi và tan nhanh. Người cảnh binh

thét lớn:

- Thằng ranh kia đi đâu?

Gavroche đáp:

- Ông công dân kia, tôi chưa gọi ông là tư sản, sao ông lại chửi tôi thế!

- Thằng nhãi! Mày đi đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.