CHÚ BÉ THÀNH PARIS - Trang 72

- Hễ đằng ấy chết trước thì tớ sẽ lột súng tớ lấy đấy!

- Đồ nhãi con! - Enjolras buột miệng.

- Còn hơn là bạch diện. - Gavroche trả miếng, giễu cái dáng học trò của

Enjolras.

Vừa lúc ấy, một chàng công tử bột đi thơ thẩn lạc đến, làm cho họ quên

phắt chuyện cãi cọ. Gavroche gọi hắn:

- Ê! Thanh niên kia! Lại đây với chúng tớ. Nào, cũng phải làm một cái

gì cho bác Tổ quốc già này với chứ?

Chàng công tử hoảng quá bỏ chạy mất.

Sau một thời gian tập trung sức lực, chiến lũy đã được dựng xong. Các

vị trí chiến đấu đã có người giữ. Súng đã nạp đạn, người gác đã được bố trí.
Họ cùng đứng vững bên nhau giữa những đường phố vắng tanh, xung
quanh là những ngôi nhà lầm lì yên lặng, vắng hết bóng người như đã chết.
Xung quanh họ, bóng sẫm của buổi chiều tà mỗi lúc một dày. Giữa cảnh âm
u, tĩnh mịch, người ta cảm thấy có một cái gì ghê gớm, hãi hùng đang tiến
đến và mọi người tay nắm vũ khí cương quyết và bình tĩnh chờ đợi.

Người ta thắp một ngọn đèn con ở chiến lũy nhỏ. Còn ở chiến lũy lớn thì

có một cây đuốc cháy sáng. Đường phố và chiến lũy vẫn chìm trong bóng
tối nên chỉ thấy ngọn cờ đỏ uy nghi rực rỡ như được soi sáng bởi một ngọn
đuốc được vây quanh bởi một cái lồng bằng đá. Ánh đuốc đỏ nhuốm thêm
cho màu đỏ của lá cờ một màu huyết dụ dữ dội.

Đêm xuống hẳn, vẫn chưa xảy ra việc gì. Nghe vẳng tiếng ồn ào không

rõ tiếng gì, thỉnh thoảng có tiếng súng đì đùng nhưng rời rạc và xa xôi.

Enjolras cảm thấy nóng ruột như tất cả những người dũng cảm khi phải

chờ đợi một sự việc hiểm nghèo. Anh tìm Gavroche. Nó đang lo chế đạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.