CHÚ BÉ THÀNH PARIS - Trang 71

để nhét vào lỗ hổng này. Ồ, cái chiến lũy của các ông chả ra làm sao cả. Nó
nhỏ quá! Phải cho nó cao, to hơn nữa đi. Có cái gì đem xếp cả lên đây! Vứt
cả lên đây! Ném mẹ nó cả lên đây! Đập nhà ra mà bỏ vào. Một chiến lũy
chứ có phải cái chợ đâu. Một chiến lũy cũng như một bữa tiệc trà ở nhà
hàng mụ Gibou. À đây này! Còn cái cửa kính nữa này.

Mọi người la ó:

- Cửa kính à? Cửa kính để làm quái gì, hỡi chú bé hạt mít kia?

Gavroche cãi lại:

- Các anh là bị thịt thì có! Dựng chiến lũy mà có cửa kính thì tuyệt. Cửa

kính không ngăn được tấn công, nhưng chiếm được chiến lũy cũng khó.
Thế các anh chưa bao giờ trèo tường có cắm mảnh chai để hái trộm táo à?
Cửa kính, ừ cửa kính sẽ cắt mẹ chân của lũ quốc dân quân nếu chúng leo
lên chiến lũy. Lạ gì, cái thứ thủy tinh là chúa phản phúc. Thế ra các anh em
chẳng có chút trí tưởng tượng nào cả, các anh em ạ!

Gavroche lại còn tức điên ruột vì khẩu súng ngắn không có cò của mình

nữa. Chú chạy hết từ người ngày đến người khác, luôn mồm đòi hỏi:

- Súng đâu? Tôi cần một khẩu súng! Tại sao không phát cho tôi một

khẩu súng?

- Phát súng cho mày à? - Combeferre nói.

- Ơ kìa! Sao lại không kia chứ? Năm 1830, khi đánh nhau với Charles

X, tôi vẫn được phát một cây súng mà.

Enjolras nhún vai.

- Khi nào người lớn có đủ súng thì sẽ phát cho trẻ con.

Gavroche kiêu hãnh quay lại, bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.