CHÚ BÉ TRONG VALI - Trang 39

...bò từ trong lùm cây đến chỗ Xê-ri-ô-gia...

Không, hoàn toàn đó không phải là người quen! Đó là một người rất xa lạ.

Nhưng người đó giống Xê-ri-ô-gia như đúc. Xéc-gây giương to mắt nhìn
thằng bé; chú có cảm giác rằng chính chú vừa bò ra khỏi bụi cây và ngạc
nhiên thấy có kẻ càn rỡ lôi kéo mình. Thằng bé mặc áo khoác xanh giống
hệt Xê-ri-ô-gia cũng lặng đi và nhìn thẳng vào mắt Xư-ra-e-xkin. Trên mặt
thằng bé nọ không hề lộ một vẻ gì: chẳng ngạc nhiên mà cũng chẳng mỉm
cười; mặt nó cứ tỉnh khô.

— Đây là cái phích, nghĩa là... cái phích cắm điện của cậu à? - khi đã

hoàn hồn, Xê-ri-ô-gia lên tiếng hỏi.

— Ừ, - thằng bé mặc áo khoác xanh trả lời giọng khàn khàn.

— Cậu cần nó làm gì? - Xéc-gây hỏi và lại được nghe một câu trả lời lạ

lùng.

— Mình ăn điện.

— Cậu... - Xéc-gây nói chầm chậm, - là... người máy à?

— Không, mình là Điện Tử, - thằng bé điềm tĩnh trả lời.

— Thế cậu không phải là người thật à?

— Phải, mình không phải là người thật.

Hai đứa ngồi sát nhau trên bãi cỏ và cùng im lặng. Xê-ri-ô-gia kín đáo

quan sát người ngồi cạnh mình. Chú, ta nghĩ thầm: “Cậu ta có phích cắm và
dây dẫn điện đấy, nhưng có thể trò chuyện bình thường được như một con
người, chứ đâu có như Gu-xép...”.

Bỗng Xê-ri-ô-gia nảy ra ý nghĩ. Chú hồi hộp hỏi:

— Này, có phải cậu vừa chạy nhanh, bỏ xa tất cả không?

— Ừ, mình.

— Cậu biết không, mình với cậu rất giống nhau.

— Sự trùng hợp này tuân theo những qui luật toán học, - thằng bé mặc áo

khoác xanh giảng giải làm cho chú thấy yên tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.