CHÚ BÉ TRONG VALI - Trang 75

— Nhưng Xéc-gây Xư-ra-e-xkin mười ba tuổi là chú bé có thật sống ở

đường Bồ Đề, số nhà năm, buồng một trăm hăm sáu, - người cảnh sát trực
ban phản đối.

— Hừ-ừm... -Grô-mốp bối rối đằng hắng giọng.

Một chuyện tưởng tượng lạ lùng... Mình không hiểu anh ta nghĩ ra như

thế để làm gì...

— Thế giáo sư có đề nghị giữ Xư-ra-e-xkin lại không? - Xvét-la-vi-đốp

tham gia ý kiến.

— Không.

— Thế thì phải giữ cái chú bé ấy lại, - Xvét-la-vi-đốp khẳng định. - Để

xem chú ta tự xưng là gì nào. Chúng ta sẽ chờ.

Cả hai quay về ghế ngồi và im lặng một lát. Cuối cùng Grô-mốp nhún vai,

nói:

— Tôi không hiểu gì cả. Tôi sẽ kể hết cho anh nghe về Điện Tử... Tại sao

tôi chần chừ chưa dám đưa nó ra ngoài phố thì đã hoàn toàn rõ rồi. Từ trước
đến nay Điện Tử vốn là một chú bé sống trong phòng. Đáng ra là phải cho
chú ta làm quen với cả một thế giới chuyển động và một biển âm thanh.
Ngoài tiếng nói của chúng ta, nó không biết một thứ tiếng nào kể cả tiếng
chó sủa, tiếng còi nhà máy, tiếng đập bóng.

Nhưng Điện Tử không lúng túng. Nó tỏ ra háo hức tìm hiểu cái thế giới

mới đó và chúng tôi bắt buộc phải dạy nó từ đầu. Vẫn những ngôi nhà,
những xe cộ, những con vật mà nó thấy trong tranh, nhưng giờ đây phải
chuyển từ dẹt thành những hình khối. Chú bé điều khiển học trông thấy hoa,
cỏ, cây cối và tôi cố gắng giảng giải cho nó hình dung được sự liên tục của
các quá trình trên mặt đất. Nó đã nhận ra những điểm giống nhau và khác
nhau của các ngôi nhà, đường phố, vườn hoa, cũng như đã nhận ta ngày nọ
nối tiếp ngày kia, hoặc thời tiết lặp đi lặp lại. Và chúng tôi cũng nói cho nó
biết sự lặp đi lặp lại của một số sự vật trên các địa điểm của hành tinh chúng
ta. Tóm lại, tôi muốn nó giống như chúng ta, giống như những con người đã
quen với những điều kiện đặc trưng cho sự sống và tính đa dạng của thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.