CHÚ BÉ TRONG VALI - Trang 77

Chiếu tia Rơn-ghen không thấy gì

Xvét-la-vi-đốp gọi tắc-xi. Năm phút sau họ đến trạm cảnh sát. Giáo sư im

lặng, chăm chú. Xvét-la-vi-đốp thì mỉm cười hình dung ra cảnh tượng gặp
gỡ Điện Tử sắp diễn ra. Anh phá vỡ không khí im lặng.

— Thưa giáo sư, dù sao thì câu chuyện ngài vừa kể cũng rất thú vị. Ngay

trước khi nhà sáng chế hay viên kỹ sư nghĩ ra một cái máy thì nhà máy liền
sản xuất ra máy đó và chiếc máy đó có thể làm việc ở đâu cũng được. Thế
rồi máy tính ra đời. Những máy này khi mới lắp ráp xong chưa thể làm việc
ngay được. Nhà chương trình phải lập chương trình hoạt động cho máy.
Nhưng bây giờ làm như vậy chưa đủ. Đối với những hệ thống phức tạp như
Điện Tử của ngài thì cần có một nhà sư phạm tài ba.

— Và anh thấy kết quả giáo dục thế đấy; chúng ta phải đi đến đồn cảnh

sát. - Grô-mốp ngắt lời. - rồi còn muốn biết đến bao giờ thì tôi có thể tình cờ
gặp được con cáo hư hỏng ấy. Chả hiểu nó có còn nghe lời tôi nữa hay
không?

Trạm cảnh sát im lặng, vắng vẻ. Người cảnh sát trực ban ngồi ở bàn. Anh

ta trông trẻ trung, dễ mến. Anh ta đứng dậy chào, bắt tay Grô-mốp và nói:

— Tôi sung sướng được làm quen với giáo sư. Xin lỗi là chúng tôi đã

hoàn thành yêu cầu của ngài quá chậm. Chú bé đúng là chạy nhanh như thỏ.
Điện Tử - Xư-ra-e-xkin hiện đang ở bệnh viện bên kia đường. Chú ta đang
phải chiếu Rơn-ghen.

— Chiếu rơn-ghen? - lông mày Grô-môp dựng đứng. - À, phải rồi, để tìm

những đồ vật đã nuốt... Nhưng trường hợp này có chiếu rơn-ghen thì cũng
bất lực. Nó chỉ làm phiền cho bác sĩ.

Người cảnh sát trực ban tỏ vẻ không bằng lòng câu trả lời như vậy. Anh

lẩm bẩm:

— Tôi lo ngại cho sức khỏe của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.