CHÚ BÉ TRONG VALI - Trang 78

Họ bước sang đường, rẽ vào bệnh viện. Người cảnh sát bấm chuông ở cửa

phòng rơn-ghen. Lập tức bác sĩ ra ngay. Ông khoát tay:

— Chiếu rơn-ghen không thấy gì.

— Sao, không thấy gì à? - cả ba đồng thanh hỏi.

Bác sĩ giải thích:

— Không có một đồ vật nào trong dạ dày nó cả. Tim bình thường, phổi

trong. Chú bé khỏe mạnh.

— Nó đâu? - giáo sư không nén nổi.

— Ở đây thôi... Xê-ri-ô-gia! - bác sĩ gọi.

Cửa phòng kẹt mở. Mọi người thò đầu vào khe cửa tò mò nhìn chú bé vừa

mới ở buồng tối bước ra.

Giáo sư tiến lên gặp chú bé và dừng lại. Ông chăm chú nhìn chú bé và nói

to:

— Kỳ lạ thật!

Xvét-la-vi-đốp mỉm cười, chìa tay ra:

— Xin chào Điện Tử!

— Em là Xư-ra-e-xkin, - chú bé vội nói và giấu tay ra sau lưng.

— Không phải chú ta à? - Xvét-la-vi-đốp ngạc nhiên, nhìn giáo sư Grô-

mốp có ý hỏi.

Giáo sư đưa tay làm một cử chỉ tỏ ý không khẳng định. Ông nhìn thẳng

vào Xư-ra-e-xkin, ánh mắt dịu dàng.

Xê-ri-ô-gia mỉm cười.

— Như vậy đây không phải là chú ta? - người cảnh sát trực ban hỏi, -

Thế... đấy. Nhưng tất cả mọi người đều khẳng định rằng chú bé này nuốt
đồng hồ. Họ nhận ra chú ta mà! Này, hãy nói cho trung thực, - anh ta quay
sang Xư-ra-e-xkin. - Có phải chú vừa diễn trò ảo thuật ở công viên không?

Xéc-gây nói lúng búng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.