CHÚ BÉ TRONG VALI - Trang 96

— Em không ốm đấy chứ? - cô giáo hỏi. - Giọng em khàn khàn. Nhất

định là em bị cảm rồi.

— Em vẫn khỏe, - nhà sáng tạo khàn khàn giọng.

Cô giáo đọc tiếp:

— “Tác giả xuất phát từ những điều khẳng định hiển nhiên nên không cần

chứng minh, cụ thể là đôi bàn trượt tuyết và người trượt tạo thành một hệ
thống ba véc-tơ. Phân tích hệ thống này cho thấy rằng nó chỉ ổn định khi
nào những véc-tơ của hệ thống phụ thuộc tuyến tính, trong đó hai trong ba
véc-tơ phải đồng phương...” Thế nào, Xư-ra-e-xkin, em viết báo trong giờ
học đấy à? Cô không sao hiểu nổi.

— Thưa cô sao vậy, mọi cái đều hiểu được cả, - một người nào đó nói

giọng tin tưởng.

Xpác-tác mặc áo len trắng đứng cạnh cô giáo. Cậu ta đỏ bừng mặt, bực

dọc hỏi mượn vở vẽ của Xư-ra-e-xkin.

— Thưa cô Ga-li-na I-va-nốp-na, cho phép em giải thích. Ở đây vẽ cảnh

chúng em trượt tuyết. Lớp chín “A” của chúng em vừa trượt trên ba dải
tuyết. Vậy thì Xư-ra-e-xkin vẽ gì? Hệ thống ba véc-tơ là người trượt tuyết và
đôi bàn trượt. Tất nhiên là chúng phụ thuộc vào nhau, nếu không thì làm sao
mà trượt được. Hai trong ba véc-tơ đó là đôi bàn trượt song song trên mặt
tuyết. Theo ngôn ngữ toán học thì chúng đồng phương.”. Đó là điều mà Xư-
ra-e-xkin viết. Chúng ta đọc tiếp: “Hệ thống gồm ba véc-tơ đồng phương rất
ổn định. Một vài nhà nghiên cứu đã tự mình thử nghiệm. - Xpác-tác cười
phá lên. - Thông minh lắm! Y hệt Vít-ca Pô-pốp. Cậu ta ngả người ra phía
sau mà trượt theo bàn trượt. Mình không ngờ Xư-ra-e-xkin là một nhà sáng
tác cừ như vậy đấy. Phải đưa ngay lên báo. Có thể vẽ thêm mấy bức biếm
họa nữa. Theo mình cần phải viết thế này: “Môn trượt tuyết và đại số véc-
tơ.”.

— Cô không hiểu gì về chuyện báo chí cửa các em, - cô giáo nói khô

khan, - nhưng về bài tập thì em đó không hoàn thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.