CHÚ CHÓ KHÔNG NHÀ - Trang 83

Sam nhẹ nhàng sờ những ngón tay lên những chữ nổi trên mỗi

tấm thẻ tôi đưa cho cậu ấy. CHÓ - Sam gật đầu. LỚN - Sam gật
đầu. Tôi không tìm thấy tấm thẻ nào có chữ Không Nhà, nên tôi
đưa cho cậu ấy tấm có chữ BỊ LẠC.

Lông mày của Sam vểnh lên. Tôi kéo Sam ra bên ngoài, hướng dẫn

SAm đứng ngay chỗ lúc nãy cậu ấy đứng, đưa cánh tay cậu ra, gập
mấy ngón tay của cậu ấy lại, chỉ còn mỗi ngón trỏ chỉ thẳng qua bãi
cỏ. Không Nhà vẫn ở chỗ đó, rất xa, mũi của nó đang chúi xuống
đất. Tôi trèo lên tường, đứng dang tay chân ra hết cỡ giống như
một ngôi sao, vẫy vẫy và cười rất vui vẻ. Không Nhà ngước đầu lên,
hai tai nó vểnh lên giật giật về phía trước. Rồi nó chạy đến, mới
đầu chầm chậm, sau đó thì phi nhanh qua bãi cỏ đến chỗ chúng
tôi.

Tôi đặt tay Sam lên người Không Nhà, nhưng cậu ấy vẫn không

rời khỏi tôi. Tôi cảm nhận được bàn tay cậu ấy nắm chặt tay tôi khi
cậu rướn hết cả người để sờ vào bộ lông xù của Không Nhà. Không
Nhà cho cậu ấy sờ vào những chiếc răng to lớn và cái mũi ươn ướt
mát lạnh của nó, và cả ngọn của cái đuôi cong đang vểnh lên nữa.
Sam thích thú và cười sung sướng. Tôi nghĩ chắc cậu ấy chưa bao
giờ được cảm nhận bất cứ thứ gì giống như Không Nhà và tôi rất
vui vì cả hai đã gặp gỡ nhau, từ đây tôi đã có bạn để cùng chia sẻ về
Không Nhà. Tôi vuốt ve hai cái tai của Không Nhà. Chúng mềm
mại như mái tóc của mẹ.

Sam chụp Không Nhà hai tấm ảnh vì tấm đầu tiên chỉ có đuôi

và hai chân sau. Không Nhà không chịu đứng yêu một chỗ, cứ lượn
vòng quanh hai chúng tôi như muốn giữ chúng tôi với nhau.

“Đợi đã!” Sam đột nhiên nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.