CHỮ NGƯỜI TỬ TÙ - Trang 27

những cái tin máu, xương thành sông núi trăm họ làm cỏ, hai trái tim thơ
ngây, của cô chiêu Tần và cậu ấm Hai, đều đập chung một điệu hãi hùng.
Riêng về phần quan Án Trần, thời thân già đã không lấy làm quan tâm đến
vóc xương khô, còn những lo cho hoa, làm sao ngăn nổi gót chân đám
người ô hợp nếu một mai chúng tràn đến.

Quan Lệnh doãn Đông Sơn lo việc tuần tiễu quân nghịch cũng thưa đi

lại trên quan án Trần. Nơi Tuý lan trang, hoa thường vẫn nở, người thường
vẫn không chểnh mảng việc vun xới cho hoa mà chỗ lan viên lần lần như
đã thấy cảnh điêu tàn. Không phải tại người, không phải tự hoa; chỉ tại cái
không khí nặng nề của thời loạn phảng phất trên chỗ hoa viên.

Một đêm kia, về quãng cuối năm Bính Tuất, mưa tuôn rả rích, gió thổi

vù vù, một cáiđêm đông đầy những sự bí mật tối đen.

Cô chiêu Tần, kinh động mở mắt dậy. Mé lầu trang lửa đỏ ngất trời.

Tiếng người đi lại nhộn nhịp. Tiếng người quát tháo dữ dôi. Họ nghét giẻ
vào miệng cô chiêu Tần, rồi vực đi. Chỗ bến đò Ái Sơn, bốn chiếc thuyền
từ từ dời bến. Đứng trên mui thuyền có tiếng người con gái gào khóc, một
người vạm vỡ mặc quần áo đen, quấn khăn đầu rìu, tay cầm một cây
“hông” đốt bằng giẻ tẩm dầu, soi sáng quắc mặt nước con sông.

Bên Tuý lan trang, lửa vẫn đỏ ngòn mà tịnh không ai cứu hoả. Tre và

gỗ chỗ lầu trang thi nhau mà cháy trước những ngọn lửa xanh lè liếm quanh
loài thảo mộc. Lúc mà ngọn lửa đám cháy không soi rõ những đám lan
xanh rờn trên chậu sứ, thời canh đã sang tư. Đêm tăm tối buông một bức
màn bí mật, lạnh lẽo lên trên chỗ lan viên tàn tạ. Chỗ đầu sông, đàn đóm
lập loè nơi bến nước, gió đêm vi vụt bãi lau già!

Sớm hôm sau, các người ở vùng đấy, ngồi triết lý suông, giữa hai

ngụm nước chè tươi nơi quán:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.