CHỮ TRINH VÀ ĐỜI NGƯỜI PHỤ NỮ - Trang 232

Khải tông mạnh cửa bước vào, chợt chàng bàng hoàng dừng lại. Như

trong 1 câu chuyện tha6`n tiên. Trinh Trinh trong bộ đồ lụa trắng tinh khôi
đang cúi xuống bên nôi mỉm cười với bé Si Si. Phải, đứa bé trong nôi chính
là bé Si Si, con của chàng.

Đang dỗ con, nghe động Trinh Trinh ngẩn đầu lên mỉm cười:

- Anh đi về trể quá, làm mọi người chờ sốt cả ruột.
Khải đưa tay dụi mắt, hỏi lạ lùng:
- Thế này là thế nào? chuyện này ra sao? Trinh Trinh, cô nói cho tôi nghe

đi, tôi chẳng hiểu gì cả.

Trinh Trinh bước lại gần chàng nhẹ nhàng nói:
- Chuyện còn dài dòng lắm, khi nào rảnh em sẽ kể anh nghe. Còn bây giờ,

anh hãy ra với mọi người. Ban nãy em đã mạn phép anh giới thiệu bé Yến
Vi là con của chúng mình rồi.

Khải không trả lời nàng, anh cúi xuống nôi. Anh vụng về quá, làm tung cả

lớp tả quấn quanh người con. Đứa bé bị động giật mình mở mắt, hai cánh
tay nhỏ xíu ngọ ngọe trong lòng chàng. Trinh Trinh mỉm cười khẽ nhắc:

- Anh, coi chừng anh làm con té!
Khải nâng con cao hơn 1 chút, hôn đánh chụt vào má nó. Con của chàng

hôm nay đẹp quá. Chiếc áo đầm vàng sang trọng đã là tô màu nước da trắng
hồng của con bé. Chàng siết tay mạnh hơn chút xíu nữa, lòng ngây ngây với
mùi phấn trẻ con dịu dịu: Si Si, con của cha, vậy là chàng không đánh mất
con. Con là báu vật thiêng liêng. Từ giây phút này cha sẽ không bao giờ rời
xa con nửa bước.

Chàng hôn con cuồng nhiệt quá, làm cho đứa bé đau, nó chòi đạp cất

tiếng khóc tu oa, tu oa vang dậy. Trinh Trinh bước đến, khẽ gỡ tay chàng:

- Khải, anh làm đau con kìa. Trả con lại cho em, ra với mọi người đi. Một

lát em sẽ bế con ra nhận quà của mấy anh, mấy chú, mấy bác.

Trao con cho nàng, Khải đặt tay lên vai nàng, nói yêu thương:
- Trinh Trinh, em là ân nhân lớn nhất của anh. Anh cám ơn em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.