CHÚA CÓ ĐÓ KHÔNG- LÀ CON, MARGARET - Trang 116

Ở trường, thầy Benedict bắt tay chúc tôi tuổi mới nhiều may mắn.

Thầy bắt nhịp cả lớp hát bài “Chúc mừng sinh nhật” tôi. Nancy, Janie và
Gretchen góp tiền mua cho tôi album mới của Mice Men. Cả hội tặng tôi
vào lúc ăn trưa. Nancy gửi riêng cho tôi một tấm thiệp sinh nhật, ghi là
Ngàn lần cảm ơn người bạn tốt nhất trên đời của tớ. Tôi nghĩ chắc nhỏ vẫn
sợ tôi làm lộ bí mật của nhỏ.

Chiều hôm đó, thầy Benedict thông báo rằng trong ba tuần tới một

phần buổi học sẽ được dành cho hoạt động nhóm. Chúng tôi sẽ tìm hiểu về
các nước trên thế giới. Janie, Nancy, Gretchen và tôi nhìn nhau ra hiệu sẽ
làm cùng nhóm, đương nhiên là thế rồi.

Nhưng thầy Benedict thật đúng là lắm chiêu! Thầy muốn chúng tôi

làm việc với những bạn mà chưa làm cùng trước đây nên thầy đã phân
nhóm đâu vào đấy hết rồi. Đấy, bạn hiểu giáo viên mới ra trường là thế nào
chưa! Thầy không biết ý tưởng đó tệ ơi là tệ sao? Thầy không biết là phải
để chúng tôi tự ghép nhóm sao? Giáo viên chẳng bao giờ thẳng thừng nói là
họ đã chọn ai làm việc với ai cả. Thật chán khi họ biến chúng ta thành kẻ
ngốc vì bắt chúng ta chọn một chủ đề nào đó trong khi họ biết thừa là chúng
ta sẽ làm gì. Nhưng chuyện này thì thực sự nực cười!

Tôi nghĩ thầy Benedict không cho chuyện này là nực cười vì thầy

đang đọc tên của từng nhóm. Mỗi nhóm có bốn đứa. Hai trai, hai gái, còn
một nhóm cuối cùng có ba đứa con gái. Tôi thực sự không tin vào tai mình
khi thầy đọc tên các thành viên trong nhóm của tôi. Norman Fishbein,
Philip Leroy, Laura Danker và tôi! Tôi liếc về phía Janie. Nó nhìn tôi. Tôi
rướn mày lại.

Thầy Benedict yêu cầu chúng tôi xếp lại bàn theo nhóm. Tôi sẽ phải

nói chuyện với Laura Danker! Không sao tránh được chuyện này. Tôi cũng
sẽ phải dành nhiều thời gian với Philip Leroy, nghĩ đến thôi cũng thấy khá
là thú vị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.