CHÚA CÓ ĐÓ KHÔNG- LÀ CON, MARGARET - Trang 54

chủ đề và tiến hành theo cách của các em. Điều bắt buộc duy nhất là dự án
ấy phải là cái gì đó... ờ... có ý nghĩa.”

Lại rên.

Trông thầy Benedict nhăn nhó. “Tôi cứ tưởng các em sẽ thích thú

lắm.”

Tội nghiệp thầy Benedict. Có vẻ thầy thất vọng lắm. Qua cách thầy

nói, tôi có cảm giác là bọn tôi làm thầy hồi hộp. Chả đứa nào sợ thầy một tí
gì, mà là học sinh thì ít nhiều cũng nên sợ thầy giáo chứ. Có lúc thầy ngồi ở
bàn giáo viên, lặng lẽ nhìn như thể thầy không tin rằng chúng tôi đang thật
sự có mặt ở đấy. Tất nhiên Nancy nhận ra ngay là thầy chưa bao giờ gọi
Laura Danker. Tôi thì chẳng để ý.

Trong lúc chúng tôi xếp hàng để về nhà, thầy Benedict nhắc rằng thứ

Năm lớp sẽ có một bài kiểm tra hai chương đầu trong sách nghiên cứu xã
hội. Thầy nói xin chúng tôi chuẩn bị cho tốt. Phần lớn các giáo viên khác
không bao giờ nói xin.

Sau giờ học, chúng tôi đến thẳng nhà Nancy. Trước khi vào cuộc họp

chính, chúng tôi bàn luận về thầy Benedict và dự án của thầy. Cả bọn đều
cho rằng chuyện này thật điên khùng và không ai có thể nặn ra một ý tưởng
nào.

Lúc sau, Nancy điểm danh. “Veronica!”

“Có mình,” Gretchen nói.

“Kimberly!”

“Có mình,” Janie hô.

“Marvis!”

“Có mình,” tôi trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.