CHÙA ĐÀN - VANG BÓNG MỘT THỜI - Trang 150

Loài cây ăn quả nhiều nhất hai bên suối là giống hồ đào, trông như

quả roi ở dưới ta. Giống đào rợ Hồ màu vàng nhạt và xanh hay chín, trái
nào cũng có má hồng. Hiệp thợ, trừ ông phó Sần, thi nhau mà bứt. Trái đào
rợ Hồ, nhân hột có dáng cái thai đứa trẻ gục đầu ngủ quên. Rớt xuống thảm
cỏ, hột hồ đào hóa thành luống cúc tần có bảy lá mốc. Cả bọn thợ, vẫn trừ
ông phó Sần, cười như phá. Chim ngàn giật mình, bay bổng.

Người nữ tỳ đã đứng trước lều cỏ. Ông cụ Sần chờ đợi một lời quở

mắng. Nhưng không. Người con gái trao cho ông một cánh cung sừng sơn
dương đen, hai vòng ngọc đỏ như hổ phách và hai mũi tên, một mũi bằng
vàng, một mũi bằng bạc.

- Thức ăn bốn mùa trên sơn thượng là giống đào rợ Hồ. Nếu các bác

không chịu được, muốn đổi bữa thì đã sẵn chim trên cành và cá dưới lòng
khe. Cứ bắn lấy mà ăn. Cái tên vàng, dùng để bắn chim. Bắn cá thì dùng
cây bạc này. Cứ bắn ra, rồi mũi tên sẽ quay lại, không bao giờ hết tên.

Ông cụ Sần cầm hai mũi tên, ngập ngừng mãi rồi mới dám nói khẽ:

- Thế còn ngũ cốc?

Người con gái tủm tỉm cười, chỉ ra rìa suối:

- Cứ những hòn cuội kia đập vỡ ra là lúa gạo. Cuội xanh là lúa tẻ, cuội

vàng là lúa nếp. Còn thứ cuội trắng là, là... Các bác muốn uống rượu thì
đập vỡ cuội trắng ra, lấy nhân đá trắng hòa vào với nước suối mà uống.
Hôm nay còn nghỉ ngơi, cũng nên nếm cho biết. Nhưng lúc đã bắt tay vào
việc, mỗi lúc muốn uống rượu, các bác nên trình qua Sơn chủ đã.

Mấy bác phó mộc trẻ trố mắt nhìn nhau, lấy làm ngờ vực. Người con

gái đã xoay lưng đi, lại còn dặn thêm:

- Phía dưới lều cỏ, khe Tịch Mịch xoáy sâu vào chân đá thành một cái

hầm nước rộng. Nhưng rễ cái các cây trầm hương cổ thụ đều ăn cả về đấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.