CHÚA ĐẢO XA - Trang 209

- Như bà nói, chị Sylvia ra đi là một điều bất thường, phải không?
Trong mắt bà Pengelly ánh lên một sự cảnh giác, nó gợi tôi nhớ ngay tới

Slack với đôi mắt e dè sợ dệt… Và tôi cũng nhận ra, dù cho bà có biết… thì
bà cũng không nói vậy thì, bằng bất cứ giá nào, tôi cũng phải tìm bằng
được ông Fenwick. Tôi nói:

- Tôi muốn có một con ngựa để đi tới Fallerton, bà Pengelly!
- Tôi không thể, co Ellen. Vì… Fallerton là một làng xa xôi hẻo lánh, ít

người biết đến.

Trong lúc tôi thất vọng, chuẩn bị rời khỏi nhà trọ, bất ngờ Michael cưỡi

ngựa đi tới. Anh ngạc nhiên mừng rỡ:

- Chào cô Kellaway, ngọn gió nào gửi cô tới đây thế này?
- Tôi đang chuẩn bị tới Fallerton – tôi nói
- Fallerton cũng trên đường đi của tôi, vậy là tôi cùng đi với cô.
- Tôi nghĩ anh đang đi vào nhà trọ
- Ồ, không sao đâu… chỉ là ăn uống chút ít cho vui. Tôi có thể đi cùng

với cô, được chứ?

- Thế thì còn gì vui bằng. Nhưng dừng có vì tôi mà anh hoãn lại niềm vui

sáng nay đấy nhé.

- Cô Kellaway thân mến – anh cười… nói – ngay như có phải hoãn nó

lại, thì niềm vui của tôi đã được nhân đôi rồi còn gì.

Anh quay ra, dắt ngựa đi tới. Anh nói: - Tôi biết có một con đường tắt đi

tới Fallerton, tôi sẽ chỉ cho cô… Nhưng cô muốn tìm ai ở Fallerton, một
nơi xa xôi, hẻo lánh?

Sẽ là cố chấp, nếu tôi khăng khăng một mực từ chối lời đề nghị hết sức

chân thành của anh, đồng thời cũng là điều kiện duy nhất lúc này cho tôi
khi tới Fallerton xa lạ. Điều này cũng không tệ hại đến nỗi làm cho
Gwennol đau khổ. Tôi nói:

- Vâng, tôi muốn tìm ông Fenwick
- Fenwick… Fenwick là người đã từng làm việc trong Lâu đài Kellaway?
- Đúng, tôi đang tìm ông Fenwick để hỏi ông về cha tôi
- Ông Fenwick là n gười hầu tâm phúc của cha cô trong nhiều năm, cho

tới khi cha cô mất ông được nghỉ hưu và chuyển về ở Fallerton. Đó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.