CHÚA ĐẢO XA - Trang 224

giống như đường mật.

Ngay lúc đó, nước bắt đầu chảy vào qua lỗ rò rất nhanh, trên đáy thuyền

nước đã lênh láng. Tôi nắm chặt tay chèo bơi thật nhanh vào bờ.

Con thuyền Ellen đã bung ra một lỗ rò to… Không còn nghi ngờ gì nữa:

Thuyền sắp đắm!

Tuy bờ không xa là bao, nhưng con thuyền của tôi lại chòng chành lắc lư

như người say, trong lúc tay tôi đã mỏi nhừ không còn chèo mạnh được
nữa.

Nước đã dâng cao lên tận mạn thuyền.
Không bình tĩnh được nữa, tôi điên cuồng, hoảng hốt nắm chặt lấy mạn

thuyền. May mắn sao, tôi đã ôm chặt được sống mũi của con thuyền, phần
còn lại duy nhất nổi trên mặt nước, còn tất cả đã chìm nghỉm. Tạm thời tôi
vẫn an toàn, nhưng hẳn chẳn được bao lâu rồi cũng phải chìm!

Có thể bơi vào bờ chăng? Tôi cảm thấy không thể, vì váy áo ướt sũng

nước nặng nề sẽ quấn giữ tôi lại. tôi chỉ mới biết bơi rất ít; từ những ngày
còn nhỏ khi tôi và Esmeralda được cô gia sư đưa đi tắm biển ở Brighton
vào những ngày lễ, nhưng lúc đó các thuyền bảo vệ luôn chuẩn bị sẵn sàng
vất phao ra cứu vớt, nếu chúng tôi đuối sức. Nhưng bây giờ thì không thể
vậy được nữa rồi!

Tạm thời tôi vẫn bám chắc lấy con thuyền, kêu to: - Cứu! hãy cứu tôi!...

– giọng kêu yếu ớt của tôi lọt thỏm trên mặt biển bao la cùng với tiếng kêu
rít giễu cợt của lũ mòng biển đang bay lượn trên đầu.

- Ôi, cầu xin Chúa, hãy để cho mọi người nhìn thấy con, - tôi thầm cầu

nguyện. Bất chợt, tôi liên tưởng tới chị Silva, tôi chính là hiện thân của chị,
tôi sẽ chết. chỉ có khác tôi và con thuyền Ellen đều bị chìm xuống biển
xanh sâu thẳm…

Ôi, đây là sự phản trắc của biển! Ngay cả khi biển êm ái hiền hòa. Thật

khủng khiếp biết bao!

Bơi vào bờ!? …Lại một lần nữa tôi muốn bơi vào bờ, nhưng tôi nhận

thấy tai họa xảy ra còn nguy hiểm hơn. Khôn ngoan hơn cả, vẫn là bám
chắc lấy con thuyền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.