CHÚA ĐẢO XA - Trang 76

Rosie im lặng một lúc. Sau đó cô ngập ngừng nói: - Harry đã từng nhìn

thấy cô ta. Anh ta đã đánh xe đưa cô ta đi vài lần.

- Cô ta như thế nào?
- Harry không nói gì cả. Anh chưa bao giờ nghe thấy cô ta nói, cô ta ngồi

lặng thinh trong xe ngựa cùng với ông Rollo.

- Ông Rollo có nói gì với cô ta không?
- Harry chưa nghe thấy ông ta nói bao giờ. Hai người im bặt, giống như

câm và điếc. Vả lại Harry cũng không đánh xe cho họ nhiều, sau đó cô ta đi
xa, Harry không còn được đánh xe cho cô ta nữa.

- Nhưng trông cô ta như thế nào?
- Tôi cũng đã hỏi Harry nhưng anh cũng không biết nói gì về cô ta hơn

nữa. Đàn ông, đều như vậy cả, cô Ellen. Họ không hay để ý đến những
chuyện nhỏ nhặt. Harry nói, trông cô ta rất buồn, cô ta ủ rủ như một bóng
ma xám xịt, bởi lúc nào cô ta cũng mặc một bộ đồ màu xám.

- Cô ta, một bóng ma xám xịt, ủ rủ… - tôi thần người, nhắc lại.
- Ellen, sao thế, hẳn cô lại nghĩ ngợi lung tung rồi. Cô không thể rơi vào

hoàn cảnh như thế được… Cô Ellen, tôi biết rõ con người của cô mà.

Vừa lúc đó có một cô hầu phòng đi tới. - Nào, Bess, có việc gì vậy?

Rosie hỏi.

- Janest đang tìm cô.
- Hãy nói với cô ta, một lát nữa tôi sẽ tới. Tôi có chuyện muốn nói với cô

Ellen.

Khi người hầu gái đi khuất, cô nói: Mấy đứa con nít, chuyên nghe

trộm… hớt lẻo với bà chủ.

Tôi chột dạ, chợt nghĩ tới vị trí của tôi trong tương lai, tôi sẽ là… người

nhà Carrington! Vậy mà tôi lại đi hóng hớt chuyện với một người hầu, toàn
những chuyện… dưới gầm cầu thang! Ngay lập tức tôi phải hạ bớt nhiệt
tình, không dám giữ Roise ở lại nói chuyện lâu hơn nữa.

Bà Lady Emily, mới là thú vị bất ngờ. Thật kỳ lạ, bà lại thích tôi, điều đó

đã an ủi tôi rất nhiều. Bà không coi khinh sự nghèo khổ, bà đã đối xử với
tôi khá vui vẻ, tự nhiên. Bà vừa đan len vừa nói chuyện, bà đan rất khéo,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.