CHÚA ĐẢO XA - Trang 8

CHƯƠNG 1: CẦU HÔN

Sau đêm vũ hội của Esmeralda, tôi ngủ thiếp đi trong một giấc mơ hãi

hùng. Giấc mơ, lần đầu tiên xuất hiện khi tôi mười chín tuổi. Tất cả đều mơ
hồ nhưng cũng gây cho tôi bao lo sợ xa xôi.

Khi tỉnh dậy, tôi hoảng hốt khiếp sợ không sao lý giải nổi một cách xác

thực những gì đã diễn ra, chỉ linh cảm thấy một sự hẩm hiu đang mong chờ
đợi.

Trong giấc mơ, tôi đi vào một căn phòng giống như một quán nhậu.

Trong phòng có một cái lò sưởi xây bằng gạch. Ngay cạnh ống khói, trên
tường treo một tấm thảm đỏ sậm cùng màu với tấm thảm thô ráp trải trên
nền nhà, khiến cho căn phòng tối tăm càng trở nên u ám. Tiếp đến là bức
tranh “bão biển”… một bộ bàn tròn được đặt ngay dưới bức tranh cùng với
mấy cái ghế đặt lỏng chỏng xung quanh. Đột nhiên… có tiếng nói từ một
noi bí mật vang lên, tôi đứng chết lặng, toàn thân tê liệt không sao cử động
nổi. Ú ớ… mãi, tôi mới choàng dậy được, mồ hôi trên người túa ra ướt
đẫm.

Một năm trôi qua, tôi tưởng giấc mơ đã trôi vào quên lãng, nhưng không

ngờ nó vẫn quay trở lại. Vẫn căn phòng nhỏ xíu tối tăm với màu đỏ sậm…
tất cả gần như cũ, không có gì thay đổi ngoài một chi tiết mới, ở góc phòng
xuất hiện cái ghế cong bập bênh, tuy nhiên nỗi khiếp đảm thì không hề suy
giảm.

Tôi nằm trên giường trằn trọc suy nghĩ, tại sao căn phòng quái ác đó lúc

nào cũng đi vào cơn ác mộng? Tại sao tôi phải chịu nỗi kinh hoàng khủng
khiếp đến như vậy? Tất cả điều đó có thể là kết quả của sự tưởng tượng quá
mức gây ra chăng? Nhưng không hiểu tại sao nó cứ lặp đi lặp lại hoài như
thế? Tuy nhiên tôi cố giữ kín, không kể cho ai biết điều ngốc ngếch tẻ nhạt
ấy. Nhưng chắc chắn nó không đem lại cho tôi một dấu hiệu tốt đẹp nào
trong tương lai, mà nó chính là hồi chuông cảnh tỉnh đang rung lên báo
hiệu sự nguy hểm sắp xảy ra với tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.