Chúng nằm đấy lắng nghe. Mới đầu hoài nghi rồi kinh hoàng
trước những điều cặp sinh đôi thì thào diễn tả giữa những đợt yên
lặng không cùng. Chỉ lát sau, bóng tối đã đầy những móng vuốt,
đầy bí ẩn và đe dọa đáng sợ. Bình minh tưởng chừng kéo dài vô tận
chậm chạp xua đi những ánh sao đêm, để rồi cuối cùng ánh sáng
xám xịt và ảm đạm lọt vào trong lều. Chúng không yên, cho dù thế
giới bên ngoài ngôi lều còn bao hiểm nghèo không hình dung nổi.
Bóng tối chỗ gần chỗ xa, như một mê cung, và ở đỉnh khung trời
màu sắc làm ấm những áng mây nho nhỏ. Một con chim biển lẻ loi
vừa vỗ cánh bay lên vừa cất tiếng kêu khàn khàn, ngay sau đó là
một tiếng vọng. Trong rừng có tiếng kêu chói tai. Những vạt mây
nơi chân trời bắt đầu ửng hồng và những tán dừa như lông chim lại
tươi màu xanh lục.
Ralph quỳ ở cửa lều, thận trọng nhìn quanh.
“Sam-Eric. Gọi tụi nó họp. Nhưng khẽ thôi. Đi đi.”
Hai thằng sinh đôi run rẩy bám nhau, liều bước vài mét tới lều
bên cạnh để thông báo tin đáng sợ. Ralph đứng lên, đi tới vỉa đá để
giữ thể diện, dù lưng nó nhâm nhẩm đau. Piggy và Simon theo sau
rồi đến những đứa khác.
Ralph nhặt chiếc tù và trên chỗ ngồi nhẵn bóng, đưa lên môi;
nhưng nó ngần ngừ không thổi. Thay vào đó, nó đưa tù và lên cao,
chìa cho chúng thấy và chúng hiểu ngay.
Những tia nắng hình rẻ quạt từ dưới chân trời chiếu lên, hắt
xuống ngang tầm mắt. Ralph nhìn một lúc vào cái đĩa vàng đang lớn
dần, chiếu vòa bọn chúng từ phía tay phải, có vẻ như tạo điều kiện
cho nó phát biểu. Lũ con trai đứng thành vòng tròn trước mặt nó tua
tủa những cây lao dùng để săn.