CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 128

hoa lên, trời đất chao đảo, nhưng dù vậy, tôi vẫn cố tuông ra một tràng câu
hỏi: “ Chitral bị phong tỏa rồi sao?” Sao tôi không biết gì cả? Sao đột nhiên
lại phong tỏa, ai phong tỏa?”

Đi Chitral tìm Alice là mục đích chính của chuyến đi Pakistan này, việc

bị thương đã làm mất khá nhiều thời gian của tôi, nếu lại không thể đến
Chitral thì đừng nói là Alice, ngay đến Mủi không khéo cũng chạy mất tăm
rồi.

“Bão tuyết lấp mất đường đi, chứ cô tưởng ai phong tỏa?” Lâm chậm rãi

nói.

“Lại là bão tuyết…” Tôi mếu máo than thở. Khu vực lòng chảo

Broughton đang từng ngày từng giờ biến thành thế giới của bão tuyết, càng
chần chừ càng không đi nổi. “Vậy còn đường nào khác không? Tôi thực sự
có việc quan trọng phải đi Chitral.”

Lâm nhăn mày, đôi mắt đen láy nhìn tôi chằm chằm. “Việc quan trọng gì

đang đợi cô ở Chitral thế?”

“Việc riêng.”

“Cô không nói tôi cũng biết, đi tìm đàn ông chứ gì?”. Anh ta mỉa mai.

Tôi đáp bừa: “Ừ.” Muri cũng là đàn ông chứ bộ.

Mặt Lâm lập tức sa sầm, mãi lâu sau anh ta mới nói tiếp, ngữ điệu có vẻ

xa lạ : ” Ngài tiểu thư, cô cũng có nhiều trò đấy nhỉ!” Nói rồi anh ta ngồi
dậy, quay lưng về phía tôi.

Tôi định giải thích rõ với anh ta nhưng hễ mở miệng ra là lại không biết

phải nói thế nào, cuối cùng chỉ hỏi một câu gọn lỏn : ”Lâm, anh giận đấy à
?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.