CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 557

Tôi cười lạnh, đương nhiên tôi ở chỗ Hassan sẽ an toàn, ít nhất đại nhân

Hardel không có một vị hôn thê lúc nào cũng muốn tôi chết.

“Anh không thể đến chỗ Hassan thăm em, anh…”

Tôi quay đầu lại, nhìn thẳng vào mắt anh, nói rõ ràng từng chữ: “Không

sao đâu”, giọng thản nhiên, không chút xúc động.

Nghe mấy từ này, sắc mặt Lâm trở nên trắng bạch. Đột nhiên anh giơ tay

định che mắt tôi, nói: “Lạp Nhi, đừng nhìn anh vậy!” Tôi vội ngoảnh đầu
đi, những ngón tay của anh dừng lại giữa không trung, sau đó từ từ buông
thõng xuống, nắm chặt lại tới mức các khớp xương đều gồ lên, trắng bệch.

Không khí trong phòng đột nhiên trở nên căng thẳng, ngoài hơi thở nặng

nề của anh thì hoàn toàn tĩnh mịch. Bên ngoài lại vô cùng náo nhiệt, chiêng
trống ầm ĩ, cuộc đấy giá đã tiến hành tới phiên thứ hai, hàng hoá của phiên
này là hai đứa trẻ và một người phụ nữ.

Nhìn anh lúc này, tôi không thể tìm được mối liên hệ nào với cậu Hai

nhà họ Ngô trong những lời kể của anh chàng ở quầy rượu, thậm chí cũng
không thể tìm được mối liên hệ giữa anh hiên nay với anh trong kí ức. Anh
đã gầy và xanh xao đi nhiều, giờ lại thêm mái tóc bạc trắng, dưới ánh sáng
mờ tối, trông có vẻ mỏng manh, yếu đuối như một tờ giấy. Tôi chỉ cảm thấy
anh như người xa lạ.

“Còn việc gì nữa không?” Tôi hỏi lại lần nữa.

Anh nói một cách khó nhọc: “Mễ Lạp, nếu như sức khoẻ của em không

có trở ngại gì lớn, anh sẽ sắp xếp cho em trở về Trung Quốc càng sớm càng
tốt.”

“Trở về đâu?” Tôi ngạc nhiên hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.