CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 610

Không để cô ta nói hết câu, Wata đã bước lên túm chặt lấy cổ tay cô ta,

“rắc” một tiếng, cánh tay phải của cô ta đã bị bẻ gãy. Laila, thét lên một
tiếng, đau đớn tưởng như sắp ngất. Tiếp sau, Wata lại đổ chậu nước đá đã
chuẩn bị sẵn lên người cô ta. Hiện giờ, nhiệt độ ban đêm vẫn dưới không
độ, tôi có thể loáng thoáng nhìn thấy mấy cục đá nổi bồng bềnh trên mặt
nước. Nước lạnh hắt lên người, cảm giác như thể ngàn mũi tên đâm vào
tim, nhưng lại khiến Laila không nhất đi được.

Wata lạnh lùng nói: “Cô nương nhà ta hỏi cô cái gì thì cô hãy trả lời cái

đó, không trả lời, ta sẽ không khách sáo bẻ nốt cánh tay kia của cô, sau đó
là chân, tiếp theo là gương mặt xinh đẹp này! Hiểu chưa hả?”

Tôi ở bên cạnh nhìn mà cũng bất giác sợ rúm người lại. Tôi biết mãi sau

này Wata mới đi theo Hassan nên anh ta không có ấn tượng gì về Laila,
nhưng dù sao Laila cũng là một cô gái xinh đẹp, vậy mà anh ta nỡ lòng
hành hạ như vậy. Nhưng cũng không trách được Wata, không vì người phụ
nữ này, anh ta cũng không cần phải ngồi tù cùng tôi suốt bảy tháng trời.

Dù đau đến chết đi sống lại. Laila vẫn tỏ ra cao ngạo, nói: “Vương Bảo

Ngọc, mẹ cô chứ gì? Bà ta chết rồi!”

Wata thụi một cú vào bụng Laila, khiến người cô ta lập tức cong lại như

một con tôm, anh ta lạnh lùng nói: “Nếu bà Vương Bảo Ngọc chết rồi, tối
nay cô cũng đừng hòng sống nữa.”

Laila vẫn cứng miệng, nói: “Ra tay đi!”

Wata bị cô ta chọc tức, định đánh nữa, nhưng tôi đã kịp thời ngăn lại.

Tôi đưa tay điều chỉnh đèn để ánh sáng chiếu thẳng vào người mình, sau đó
từ từ bỏ mạng che mặt xuống, nói: “Laila, ngẩng đầu lên nhìn tôi.” Từ khi
ra tù, bất luận đi đâu tôi đều đeo mạng che mặt, lúc nhìn thấy mặt tôi, Laila
không khỏi thét lên sợ hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.