CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 646

Tôi ngạc nhiên hỏi: “Ai cơ?”

Cô gái chăm chú nhìn tôi, đáp: “Anh Dela của thôn Gama, anh ấy muốn

gặp cô, Tiểu Ngải.” Nói xong, cô ta ngắt một bông hoa, giả vờ đưa lên mũi
ngửi và bỏ đi, nháy mắt đã lẫn vào đám đông.

Tôi ngây người đứng một chỗ, tim bắt đầu đập thình thịch. Dela sao lại

đột nhiên xuất hiện ở đây, liệu có phải là một cái bẫy khác? Còn vườn hoa
phía sau là ở đâu? Tôi đưa mắt khắp đại sảnh tìm Hassan, anh ta đang bị
một đám người vây quanh, cách không xa là Ahmed và phu nhân Pei cũng
đang bị một đám người vây kín, bên cạnh là Sumy và Laila. Tôi liền giơ tay
lên ra hiệu, đến khi thấy bóng dáng của Wata, tôi mới quay người rời khỏi
đại sảnh huyên náo và đi về phía vườn hoa sau dinh thự, lòng tràn ngập vui
sướng. Dela vẫn còn sống, nếu Cela biết được thì sẽ vui mừng lắm đây.

Tôi mò mẫm đi tới vườn hoa, chỗ này không phải là trung tâm của buổi

tiệc nên không có vị khách nào, chỉ thỉnh thoảng có vài tạp vụ đi qua nhưng
cũng rất nhanh. Ánh đèn và âm thanh huyên náo dần dần biến mất, thay vào
đó là ánh trăng sao, ánh nước lấp lánh và tiếng nước chảy róc rách. Tôi vừa
đi vừa nhìn xung quanh, khu vườn này quả nhiên rất đẹp, nó rộng lớn vượt
sức tưởng tượng của tôi, những lùm cây cao lớn nối tiếp nhau, bãi cỏ êm ái,
mỗi bước đi cảnh tượng lại khác, không biết Dela đang ở đâu. Đến khi đi
tới một cổng vòm và hành lang dài tít tắp thì một tiếng “xoạt" vang lên sau
lưng tôi, tôi quay đầu lại, chỉ thấy những chiếc lá cây óng ánh dưới ánh
trăng, hoa cỏ đung đưa, tầng tầng lớp lớp. Tôi hạ thấp giọng gọi: “Dela?”

Một giọng nói khẽ vang lên: “Lạp Nhi!” cùng với đó là một bóng người

nhanh như cắt bước ra dưới ánh trăng.

Tôi quay người, đồng thời lùi lại một bước. Lâm thấy tôi cảnh giác như

vậy, ánh mắt thiết tha bỗng trở nên u ám. Tôi toan bỏ đi, anh vội gọi: “Mễ
Lạp, đừng đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.