CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 779

anh, đột nhiên những người và việc xung quanh đều tan biết như bọt biến,
giữa đất trời chỉ còn lại mình anh, cuối cùng tôi cũng cất bước, loạng
choạng đi về phía anh.

“Đi chậm thôi, đừng chạy.” Lời của anh dịu dàng như của những cặp

tình nhân hẹn hò dưới chân đài phun nước chứ không phải ở hiện trường
một vụ xung đột.

“Lâm, anh không được giải tán thuộc hạ.”

“Đừng khóc. Anh tự có cách, em đi chậm thôi. Đừng nhìn lung tung.”

Bỗng nhiên có những tiếng lạch cạch vang lên, tôi giật mình dừng bước,

lúc này mới phát hiện ra hai bên chiến hào đã có những họng súng đen sì
giương cao, lặng lẽ chờ đợi, trên đầu cũng có những tay súng bắn tỉa. Chỉ
cần sơ sẩy một chút, cả hai đều sẽ chết.

Cuối cùng, đoạn đường mấy chục mét ngăn cách giữa chúng tôi đã kết

thúc. Anh hỏi tôi có bị thương không, tôi lắc đầu.

“Vậy thì tốt.” Anh mỉm cười, hạ giọng nói nhanh với tôi: “Quay về tìm

Isa, cậu ta sẽ giúp em nhanh chóng rời khỏi đây! Chuyện của mẹ em rất kì
lạ. Em hãy đợi anh điều tra rõ chân tướng, không được manh động.”

Nói tới mẹ, lòng tôi lập tức lại đau thắt, tôi cố kìm nén nhưng nước mắt

vẫn cứ trào ra.

“Lạp Nhi?”

Tôi đưa tay gạt nước mắt, khẽ đẩy anh: “Không sao, anh đi đi.”

“Đợi anh nhé?”

Tôi khẽ gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.