CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: HAI TÒA THÁP (QUYỂN 2) - Trang 660

được hắn. Thật là vui đấy!” Gorbag nhổ bọt. Sam
cười nhạt khi nghe miêu tả chính mình.

“Ai chà, mày thì lúc nào cũng bi quan,” Shagrat

nói. “Mày đọc các dấu hiệu kiểu gì cũng được, nhưng
vẫn có thể còn nhiều cách giải thích khác. Dù sao thì
tao cũng đã bố trí lính canh ở mọi điểm, và tao sẽ giải
quyết từng việc một. Để xem anh chàng vừa bị bắt
thế nào đã rồi hẵng lo những việc khác.”

“Tao đoán mày sẽ không phát hiện được nhiều

điều ở anh bạn tí hon đó đâu,” Gorbag nói. “Có lẽ nó
chẳng có gì liên quan đến mối nguy thực sự. Có vẻ
như anh bạn to xác mang thanh kiếm sắc chẳng coi
nó ra gì - cứ mặc kệ nó nằm đó: trò mèo cũ rích của
bọn Tiên.”

“Để xem. Giờ thì đi thôi! Nói vậy là đủ rồi. Đi

xem mặt mũi tù binh cái đã!”

“Mày định làm gì với nó? Đừng quên là tao nhìn

thấy nó trước. Nếu có trò vui nào, tao và quân của tao
nhất định phải được tham gia đấy.”

“Nào, nào,” Shagrat gầm gừ, “tao có lệnh rồi. Nếu

cưỡng lệnh là cái bụng của tao, hay của mày, cũng
không đủ trả giá đâu. Mọi kẻ xâm nhập bị bắt đều
phải được giải tới tháp. Tù binh sẽ bị lột truồng. Mô
tả đầy đủ về mọi thứ, quần áo, vũ khí, thư từ, nhẫn,
hay đồ trang sức đều phải được gửi ngay lập tức đến
Lugbúrz, và chỉ Lugbúrz mà thôi. Tù binh sẽ được
đảm bảo an toàn lành lặn bằng chính mạng sống của
mọi thành viên đội lính gác, cho đến khi Ngài cử
người đến hoặc đích thân đến. Điều đó rõ ràng lắm
rồi, và đó là điều tao sẽ làm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.