CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: NHÀ VUA TRỞ VỀ (QUYỂN 3) - Trang 374

Đi được hồi lâu, họ tới điểm trên Đường Đông nơi đã tạm biệt

Bombadil, lòng hy vọng và có chút mong đợi sẽ thấy lão đứng đó vẫy chào
khi họ đi qua. Nhưng không có dấu hiệu nào của lão; phía Nam vệt đồi Mộ
Đá chìm trong màn sương mù xám, càng dày đặc trên Rừng Già đằng xa.

Họ dừng lại và Frodo nhìn về hướng Nam ao ước. “Cháu rất mong

được nhìn thấy ông bạn già đó lần nữa,” cậu nói. “Không biết giờ ông ấy
thế nào rồi?”

“Vẫn ổn như mọi khi, cái đó cháu có thể chắc chắn,” Gandalf nói.

“Chẳng có gì phải bận tâm; và ta đoán là ông ta cũng không mấy quan tâm
đến mọi việc chúng ta đã làm hay nhìn thấy, trừ những lần chúng ta gặp
người Ent. Sau này có thể sẽ tới lúc cho các cháu đi gặp ông ta. Nhưng nếu
là các cháu, giờ ta sẽ đi gấp về nhà, nếu không các cháu sẽ không tới được
Cầu Bia trước khi cổng đóng.”

“Nhưng làm gì có cổng,” Merry nói, “không có trên Đường Đông;

ông biết rõ mà. Dĩ nhiên là có Cổng Trấn Hươu; nhưng cháu thì lúc nào họ
cũng cho qua thôi.”

“Ý cháu là ngày xưa làm gì có cổng,” Gandalf nói. “Ta nghĩ giờ thì

cháu sẽ thấy một vài cái đấy. Và thậm chí ở Cổng Trấn Hươu cháu có thể sẽ
gặp nhiều rắc rối hơn cháu tưởng. Nhưng các cháu sẽ xoay xở được thôi.
Tạm biệt, những người bạn của ta! Không phải là lời chào cuối cùng, chưa
đâu. Tạm biệt!”

Ông thúc Scadufax rời khỏi Đường Cái, con tuấn mã nhảy qua đoạn

hào xanh mà khúc này chạy song song với đường; và rồi với tiếng Gandalf
hô lên, nó vút đi mất, lao về phía vệt đồi Mộ Đá như một cơn gió từ phương
Bắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.