CHÚA TỂ NHỮNG CHIẾC NHẪN: NHÀ VUA TRỞ VỀ (QUYỂN 3) - Trang 409

Giun dạo gần đây rất đói. Không, Giun không hẳn dễ thương lắm đâu. Các
ngươi tốt nhất nên để nó cho ta.”

Một ánh thù hận điên cuồng lọt vào đôi mắt đỏ rực của Lưỡi Giun.

“Ông bảo tôi làm; ông bắt tôi làm chuyện đó,” hắn rít lên.

Saruman cười to. “Ngươi sẽ làm điều Cụ Shark bảo, luôn như vậy,

đúng không, Giun? Hừ, giờ thì ông ta bảo: đi theo ta!” Lão đá vào mặt Lưỡi
Giun trong khi hắn lăn lộn dưới đất, và quay lưng bước đi. Nhưng tới đó
như có thứ gì đó đứt phựt: đột nhiên Lưỡi Giun nhỏm dậy, rút ra con dao
giấu kín, và rồi hực lên một tiếng như chó, hắn nhảy bổ lên lưng Saruman,
giật đầu lão lại, cắt cổ lão, và hét to một tiếng chạy xuôi con đường. Trước
khi Frodo kịp phản ứng hay nói lời nào, ba cây cung Hobbit bật lên và Lưỡi
Giun đã ngã xuống chết.

Trước sự ghê sợ của những người đứng cạnh, một đám sương xám tụ

lại quanh xác Saruman, và chầm chậm bốc lên rất cao như khói từ đống lửa,
nó lơ lửng trên Quả Đồi trông như một bóng người nhợt nhạt quấn kín áo
choàng. Trong một khoảnh khắc nó lưỡng lự, trông về phương Tây; nhưng
một cơn gió lạnh từ phương Tây thổi tới, nó uốn mình, và với một tiếng thở
dài; nó tan vào hư không.

Frodo nhìn xuống cái xác vừa thương hại vừa kinh hãi, vì đương khi

nhìn nó, cậu thấy dường như bao nhiêu năm chết chóc chợt lộ ra trên đó, và
nó co rút lại, gương mặt co quắp trở thành lớp da rách nát phủ trên cái sọ
xấu xí. Nâng vạt áo choàng bẩn thỉu rơi bên cạnh, cậu trùm kín cái xác và
quay đi.

“Và tới đây là kết thúc chuyện đó,” Sam nói. “Một cái kết kinh tởm,

và tôi ước gì mình không phải chứng kiến; nhưng đúng là tống khứ được
đến là may.”

“Và là hồi kết tối hậu của Chiến Tranh, tôi hy vọng vậy,” Merry nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.