CHÚC MỘT NGÀY TỐT LÀNH - Trang 150

Người lớn thì khác. Người lớn nói năng như thế có khi lại gặp tai họa.

Như cuộc trò chuyện sau đây giữa ông an ninh và bà kế hoạch đầu tư vừa

diễn ra trên đường làng, ngay cuối buổi chiều ngày du khách được diện kiến
chú heo Lọ Nồi vĩ đại.

Sau khi hớn hở chia vui lẫn nhau về sự thành công ngoài sức tưởng tượng

của hai ngày kinh doanh đầu tiên, ông an ninh và bà kế hoạch đầu tư cao hứng
trò chuyện bằng thứ ngôn ngữ chiếp chiếp, gô gô, un un đang thịnh hành.

Đến lúc chia tay để lên ôtô đỗ trên đường liên tỉnh, ông an ninh nấn ná nói

câu cuối cùng:

- Un gô gô!

Bà kế hoạch đầu tư tất nhiên vui vẻ cảm ơn lời chúc ngủ ngon của ông an

ninh và bà lịch sự chúc lại:

- Chiếp chiếp gô. Un gô gô!

Cuộc đối thoại nếu kết thúc ở đây thì đời vẫn còn là màu hồng.

Đằng này ông an ninh vẫn còn hào hứng quá. Ông muốn nói thêm một câu

nữa, nhưng bao nhiêu vốn ngoại ngữ đã dốc ra hết rồi. Hên làm sao (hay xui
làm sao!), đôi môi ông chợt nhớ tới câu nói mới học được của thằng Lọ Nồi
hồi sáng:

- Un ún ủn… un gô… chiếp gồ… ồ… ồ…

Ông chưa kịp nghĩ ngợi, câu nói đã phun ra. Nhớ được cái câu dài ngoằng

đó đúng là quá tài, nhưng cuộc đời đôi khi vẫn có những tình huống tréo
ngoe: trong trường hợp này thành công trong ngôn ngữ lại là thất bại trong
giao tiếp, mặc dù ngôn ngữ được sinh ra là dùng để giao tiếp.

Sau khi khựng lại một giây vì bất ngờ, bà kế hoạch đầu tư chỉ tay vào mặt

ông an ninh, tuôn một tràng như tát nước – bằng tiếng mẹ đẻ đàng hoàng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.