CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 122

- Anh, anh dựa vào cái gì mà đòi làm thê? – Vừa nói đến mạng

internet, Xán Xán đã cuống lên.

- Thì dựa vào thỏa thuận đã ký giữa hai chúng ta! Trên đó viết, mọi

yêu cầu bên A đưa ra, trong trường hợp không vi phạm luân thường đạo lý,
phải tuân thủ tuyệt đối, vô điều kiện! Vì vậy em nhất thiết phải nghe lời
anh.

Xán Xán uất hận nghiến răng kèn kẹt!

- Em hỏi anh, lừa dối người ta có coi là vi phạm luân thường

đạo lý không?

Triệu Noãn Noãn nghi ngờ nhìn Xán Xán:

- Em hỏi thế làm gì?

- Mẹ anh hỏi em, em không nói, là lừa dối bà ấy. Lừa người trên tức là

làm trái luân thường đạo lý, cho nên yêu cầu màanh vừa đề xuât, em có
quyền không chấp nhận! Xán Xán đột nhiên nhận ra, sau khi Cao Vũ biến
đi, sức sống trong cô lại mạnh lên rõ rệt.

- Em… – Triệu Noãn Noãn tức đỏ bừng cả mặt.

- Ái dà! Hai đứa đang nói gì thế? – Bà mẹ từ bếp đi ra, liền thấy hai

người đang trợn trừng nhìn nhau.

- Mẹ! – Xán Xán ngoảnh mặt nũng nịu, nước mắt rưng rưng nhìn bà

mẹ nhà họ Triệu. – Noãn Noãn nói muốn cắt internet của con!

Trông thì biết, Triệu Noãn Noãn sẽ lại lãnh đủ…

Trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.