CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 125

- Sao? Không chào đón mẹ của con hả?

- Chào… chào đón… – Mặt Triệu Noãn Noãn trắng bệch như tờ giấy.

- Con dám không chào đón! Bây giờ mẹ sẽ gọi điện thoại bảo bố con

con mang hành lý của mẹ tới, mẹ ở đây dăm bữa nửa tháng luôn xem con
có chào có đón mẹ không! – Bà mẹ lên mặt ghê gớm.

- Mẹ… – Xán Xán dè dặt tiến lên trước. – Mẹ tới tất nhiên chúng con

mừng lắm, chỉ tội một mình bố ở nhà, con sợ bố thấy quạnh quẽ quá…

- Có làm sao? Vợ chồng già rồi, có phải như hai con mới cưới đâu… –

Bà mẹ đúng là lắm lưỡi, thoắt cái đã lại cười ha hả.

Đánh mắt với con dâu, thực là biết quan tâm quá!

Trong tình thế Cao Vũ sắp trở về, bà mẹ lại đột nhiên muốn ngủ lại,

phải làm sao đây? Triệu Noãn Noãn với Xán nhìn nhau cùng trơ mắt ếch.

- Nếu không, anh gọi điện thoại cho bố tới đón mẹ anh về?

- Sao thế được? Bố anh ngày nào cũng muốn mẹ anh ở lại đây cho rồi,

bố muốn mẹ đừng có về nữa ấy chứ!

Xán Xán cuống lên:

- Vậy nếu không, anh gọi cho Cao Vũ, nói nhà có họ hàng tới thăm,

không còn chỗ ngủ, để anh ấy ở ngoài một hôm được không?

Triệu Noãn Noãn chớp mắt nhìn Xán Xán:

Muốn gọi thì em đi mà gọi.

-Này! Anh ta là bạn trai của anh, sao em lại phải gọi? Vả lại việc này,

em có quyền gì để gọi cho anh ta?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.